Thỏa mãn hưởng thụ trọn vẹn khuôn mặt đỏ bừng của nam nhân đang được phục vụ trên tay mình, Lý Chí thấy trên người Nghiêm Mộ Thanh chỉ còn lại chiếc áo sơ mi đã bị phá thành từng mảnh, bỗng nhiên cảm thấy được có điểm tự làm tự chịu.
Vì thế, hắn che giấu oán giận: “Em cái người này, quần áo chất lượng làm ra cũng chỉ như vậy thôi…” Miệng nói như vậy, nhưng vẫn cầm lấy áo khoác tây trang rơi xuống khoác lên cho Nghiêm Mộ Thanh. Lý Chí muốn ôm nam nhân tới bãi đỗ xe, Nghiêm Mộ Thanh kiên trì muốn tự đi, Lý Chí bất đắc dĩ chỉ có thể hảo hảo giúp đỡ.
Người trông cửa nhìn thấy hai người mới vừa tăng ca đi ra, hảo tâm nhắc nhở: “Người trẻ tuổi chú ý thân thể, đừng vì một chút tiền mà mệt nhọc quá độ.”
Nghiêm Mộ Thanh xấu hổ quay đầu, Lý Chí chỉ có thể oán thầm: Chính là vì thân thể a, đây không phải là sợ bị nghẹn hoài sao.
Lên xe của Nghiêm Mộ Thanh, Lý Chí nói ra một cái địa chỉ chưa bao giờ nghe qua, Nghiêm Mộ Thanh hơi sợ sệt: “Nhà của anh không phải ở tiểu khu Lộc Uyển sao?”
Lý Chí nhe ra hàm răng: “Là phòng ở anh mới mua, vừa mới trang hoàng xong, mang vợ tới xét duyệt một chút.”
Nghiêm Mộ Thanh bất mãn lầm bầm một câu: “Đừng há mồm vợ ngậm miệng vợ.” Vẫn ngoan ngoãn theo hướng đường mà Lý Chí chỉ lái xe đi.
Lý Chí: “Mông đau không?”
“Còn… tốt.” Nghiêm Mộ Thanh một bộ biểu tình = =.
“Ha ha, anh nghẹn làm tiền diễn lâu như vậy vẫn có hữu dụng ha.”
“……… Câm miệng!”
Tới phòng ở mà Lý Chí mới mua, trong không khí còn lưu lại một chút ít mùi sơn thoang thoảng. Nghiêm Mộ Thanh đảo mắt một cái lướt qua, trang hoàng bằng hai màu xanh lục và vàng, trên bàn còn bày ra một đóa hướng dương, cả căn phòng lộ ra một cỗ sinh khí.
Tựa như cùng tính cách của Lý Chí giống nhau, Nghiêm Mộ Thanh hạ mắt. Có chí tiến thủ, hung hăng, còn có thực ngây thơ.
Lý Chí từ phía sau ôm lấy y: “Phòng mới như thế nào, có thích không? Chúng ta trước động phòng, ân?”
Nghiêm Mộ Thanh ánh mắt lóe lóe, y kỳ thật còn chưa thể có thói quen thụ động bị người ta làm như vậy, nhưng mà… nếu cùng một chỗ, một đại nam nhân, cũng không cần phải nhăn nhó.
Người yêu nhau đi tới bước này là đương nhiên, nếu không phải khi đối mặt với bộ ngực căng tròn bán che của Lâm Lị Lị lúc nằm trên giường, y đột nhiên phát