Thượng Ất lục lọi hết trong trí nhớ của mình cũng không thể nào nhớ nổi, nănglượng sinh vật lại có thể xuất hiện trong trạng thái thần kỳ như thế này.
Lạicàng không cần nói đến việc mình có thể nhìn thấy rõ ràng như thế này.
ThượngẤt vô thức nhìn về phía những người khác.
Quả nhiên trên người Vương Vĩ cũngcó một vầng sáng nhàn nhạt, có điều không giống với Bành Lỵ, vầng sáng trênngười Vương Vĩ là màu xanh.
Nhìn lại tiến sĩ L trong tay, vầng sáng trên ngườiông ta đậm hơn trên người Bành Lỵ và Vương Vĩ một hút, có màu đỏ hồng.Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Thượng Ất không biết rõ, bất đắc dĩ lắcđầu.“Tiến sĩ L từng nói, trùng A - mip là một loài sinh vật rất thần kỳ, nó có thểdựa vào khả năng phục chế của mình, khiến cho cơ thể bị tổn thương có thể phụchồi lại như cũ trong thời gian ngắn, nhất định là do nguyên nhân này.
Nhưngnhững vầng sáng này là sao? Vì sao mình có thể thấy được những thứ thần kỳ nhưvậy? Màu sắc của những vầng sáng này, độ mạnh yếu, lớn nhỏ cũng không giốngnhau, chẳng lẽ vầng sáng đó cho thấy năng lượng trong cơ thể bọn họ là baonhiêu sao? Trời ạ, nếu như đúng như những gì mình nghĩ, không phải đôi mắt củamình đã biến thành rada sinh vật sao? Không phải là mình gặp họa lại đượcphúc, đôi mắt có được dị năng nhận biết sao?”Cảm xúc của Thượng Ất lên xuống liên tục, hắn mơ hồ nhận ra mình đã trúngthưởng lớn rồi.
Vào thời tận thế, người tiến hóa càng ngày càng nhiều, cácloại dị năng kỳ lạ, quý hiếm có thể thấy được rất nhiều, có được loại năngnhận biết này thì vẫn rất ít, có lẽ bởi vì loại dị năng này là do bộ phận ởđại não bị biến dị, thứ phức tạp nhất trong cơ thể con người chính là đại não,việc ít người có được cũng dễ hiểu.Sự khó hiểu trong lòng đã được giải thích, nhưng vẫn có một điều Thượng Ấtnghĩ mãi không ra, lúc nãy trong đầu hắn có xuất hiện một con mắt thật to.Thượng Ất không thể nào xác định đưuọc, con mắt to đó có phải là do mình tưởngtượng ra hay không.
Chuyển kỳ lạ như vậy hoàn toàn không thể nào giải thíchđược, chẳng lẽ nói là mình vô ý tiêm thuốc độc nên bị tổn hại, tất cả đều làảo giác của mình?Nhắc nhở mình phải tỉnh táo, Thượng Ất lấy lại tinh thần, ánh mắt lạnh lùngnhìn về phía tiến sĩ L: “Tôi hỏi ông, trùng A - mip của ông ngoài việc có thểkhiến cho cơ thể hồi phục lại như cũ trong thời gian ngắn, còn có tác dụng nàokhác hay không?”“Khụ khụ khụ, cậu không thể giết tôi, tôi là người cực kỳ quan trọng phụ tráchtrong sở nghiên cứu cơ cấu sinh vật ở trung ương, tôi…”Sắc mặt như quả cà tím, tiến sĩ L liều mạng giãy dụa, trực giác mạnh mẽ hơnngười thường khiến lão ta cảm nhận rõ sát ý của Thượng Ất, hoàn toàn không chúý đến vẫn đề của Thượng Ất.“Tôi hỏi ông lần nữa, trùng A - mip của ông không có khả năng khiến người dùngsinh ra dị năng phải không? Thuốc độc kia có thể thúc đẩy đại não sinh ra dịnăng hay không?”Gương mặt âm trầm, Thượng Ất vẫn kiến nhẫn hỏi, trong mơ hồ, trong lòng ThượngẤt nhận ra, “Con mắt” kia chỉ xuất hiện trong ý thức của mình, nhất định làmột chuyện vô cùng quan trọng với mình, hắn muốn biết rốt cuộc đó là cái gì,cái đó có khả năng liên quan đến tương lai của hắn.“Cậu thả tôi ra, tôi nói cho cậu biết.
Tôi là một trong những thành viên cócấp bậc cao nhất trong sở nghiên cứu sinh vật ở Trung Hoa, trong phòng thínghiệm của tôi có chứa rất nhiều tư liệu quý giá có thể cứu chữa cả Trung Hoa,cậu không thể giết tôi, tôi…”“Trả lời sai rồi, ông có thể chết rồi!”Do hoảng sợ, rõ ràng tâm thần tiến sĩ L đã hoảng loạn.
Xảy ra nhiều chuyệnngoài ý muốn như vậy, Thượng Ất không còn tâm trạng nói chuyện cùng người giantrá, âm hiểm như tiến sĩ L nữa.
Trong khi nói chuyện, cổ tay Thượng Ất dùnglực, một nguồn lực lượng khổng lồ lập tức bóp chặt cổ tiến sĩ L, xương cốtkhông chịu nổi áp lực lớn, phát ra tiếng răng rắc rõ ràng.“Cậu không thể giết tôi! A!”Một tiếng răng rắc cang lên, cổ tiển sĩ L lập tức nghiêng theo một góc độ vôcùng quỷ dị.
Ánh mắt lão ta mở to, cả người dần dần không còn giãy dụa nữa,hơi thở chết chóc bao trùm lên người lão ta, đến phút cuối, tiến sĩ L cũngkhông thể tin được mình lại chết đơn giản như vậy, lão ta