Thế nhưng trong khi chạy Thượng Ất lại phát hiện ra điều không tưởn ở bảnthân.
Ngoài lượng và tốc độ cực mạnh ra thì cơ thể Thượng Ất vẫn chưa hìnhthành trọn vẹn để kết hợp được với phản ứng của thần kinh.
Thượng Ất vẫn chưathể không chế hoàn toàn được cơ thể của mình, mỗi khi gia tăng tốc độ tới mộtmức độ nào đó hoặc là sử dụng quá nhiều sức lực, hắn sẽ bị buộc phải dừngbước, sau đó lúng túng né tránh những đám cây trên đỉnh đầu hoặc những cànhcây vụn dưới chân.
Những lúc như thế, Thượng Ất chẳng khác nào một tay đua vớikỹ thuật vụng về, hoàn toàn không đạt được tới cảnh giới hoàn hảo giữa ngườivà xe.Đương nhiên tình trạng như vậy cũng rất phù hợp với quy luật tiến hóa tự nhiêncủa các loài sinh vật, trùng A - mip cải tạo lại cơ bắp và xương cốt củaThượng Ất trước, còn hệ thống thần kinh vì có kết cấu phức tạp nên không thểnào có thể cải tạo lại trong một khoảng thời gian ngắn được.Muốn hoàn toàn không sợ hãi sự uy hiếp của thú thoái hóa, Thượng Ất cần phảicó thời gian và một số lượng lớn tinh hạch năng lượng của sinh vật.
Nguyênnhân Thượng Ất cấp bách đi tìm kiếm năng lượng cốt lõi chính là vì lý do đó.Có được năng lượng cốt lõi, thì ngay cả cơ thể của Hoàng Long, Điền Bá, Đỗ GiaTuệ đều có thể tiếp tục cường hóa.
Nếu không, chỉ dựa vào các loại thức ănthông thường thì bọn họ sẽ rất khó có thể nâng cao thực lực trong một khoảngthời gian ngắn.Vừa nghĩ, Thượng Ất vừa chạy xuyên qua một con đường hẹp và tĩnh mịch của mộtkhu dân cư, hắn nhanh chóng tiến về phía trước.
Trên đường đi, thỉnh thoảnglại hiện vài người ở đình nghỉ mát, ở hòn non bộ, ở khu vui chơi công cộng.Thượng Ất biết chắc chắn dân cư định cư ở khu này đang mạo hiểm ra ngoài tìmkiếm thức ăn.
Sóng phóng xạ lần thứ nhất xảy ra đến nay đã là ngày thứ ba, visinh vật và vi khuẩn thoái hóa gen rõ ràng đã bắt đầu phát ra huy lực.
Có lẽsố lương thực còn sót lại trong nhà bọn họ dưới tác dụng ăn mòn của bọn chúngđã sớm mục nát thành bột.
Nếu không nghĩ cách ra ngoài tìm chút đồ ăn thìnhững người dân này sẽ chết đói hết mất.Đột nhiên, Thượng Ất dừng bước.
Trước mặt hắn, một mùi máu tươi nồng đậm theogió bay tới, hắn cau mày, giơ súng tiểu liên trong tay lên, khuôn mặt lộ vẻcảnh giác, chăm chú nhìn một đống đá núi giả ở trước mặt.Trời liền đất, đất liền trời, bốn phía yên tĩnh không chút tiếng động.
Phíatrước không hề có âm thanh của bất kỳ người nào, chỉ có tiếng xột xoạt kỳ quáirất nhỏ truyền tới.
Thượng Ất tập trung tinh thần, cẩn thận tiến về phíatrước.
Đôi mắt có thể cảm nhận được dị năng cùng với tư duy chập chờn như cánhquạt bắt đầu mở ra, phía sau một tẳng đá to, Thượng Ất phát hiện ra một cáichân người đã không còn nguyên vẹn.
Vết máu trên cái chân người trong cảm nhậnvà tầm mắt của Thượng Ất phát ra vầng sáng yếu ớt.
Rõ ràng cái chân người nàymới lìa khỏi cơ thể chưa lâu, trên đó vẫn còn tồn tại năng lượng chưa hoàntoàn tiêu tán hết của sinh vật.“Đúng là một kẻ xui xẻo…”Thượng Ất âm thầm chia buồn cho chủ nhân xấu số của cái cái chân này.
Theo nhưhình dáng và kích thước của cái chân có thể đoán ra đây là chân của một ngườiphụ nữ trẻ tuổi.
Mỗi ngón chân đều được chủ nhân tỉ mỉ sơn lên những màu đẹpđẽ khác nhau.
Nhưng nào ngờ những sắc màu kia còn chưa bong hết thì cái chânnày đã trở thành thức ăn của một con dã thú hung tàn nào đó rồi.
Rốt cuộc làcái thứ gì đã cắn chết chủ nhân có cái chân này? Thượng Ất bóp bóp khẩu súngtrong tay, cẩn thận tiến về phía trước.“Ô ô!”Âm thanh uy hiếp đặc thù của dã thú đột ngột vang lên bên tai, một con chóteddy với thân hình nhỏ bé màu nâu đột nhiên hiện ra bên cạnh tảng đá, nó nherăng trừng mắt, không ngừng thấp giọng gào thét.
Cứ như vậy một người, một chógặp nhau trên con đường nhỏ hẹp.“Mẹ kiếp, sao lại là chó nữa rồi?”Thượng Ất im lặng nhìn con chó Teddy màu nâu, phía sau nó là thi thể còn cómột nửa của một người phụ nữ đang nằm bất động trên đất.
Đống thịt bị cắn nát,cái bụng rỗng không đã đủ để chứng minh người phụ nữ đã chết lâu rồi.“Phiền phức nhất trong hai kiếp của ông chính là chó, đặc biệt là loại chótrúng phải sắc ma dám làm chuyện giữa ban ngày như mày.
“Thượng Ất chậm rãi giơ tay lên, nòng súng sắc lạnh trọng nháy mắt ngắm thẳngvào đầu con chó Teddy.
Đúng lúc này, con chó thoái hóa lộ vẻ sững sờ, cây súngtrong tay Thượng Ất dường như khiến nó nghĩ ra sự khủng khiếp của nhân loại,nó lắc lắc cái đầu, vẫy vẫy cái đuôi nhỏ, rồi đột nhiên quay người bỏ chạy.“Mẹ kiếp! Cái con này thật giống lão tiến sĩ L kia, ham sống sợ