Translator: Nguyetmai
Đầu tiên là bỏ phiếu lần đầu, khán giả sẽ bỏ phiếu trước để thể hiện lập trường của mình mà không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Máy quay đảo qua khán đài, khán giả đều đang vô cùng hiếu kỳ nghiên cứu nút nhấn xanh đỏ trước chỗ ngồi của mình. Hai nút này đều có thể nhấn tùy ý, nhưng mỗi lần nhấn đều sẽ thay đổi lập trường của mình.
Rất nhanh, thời gian bỏ phiếu đã hết.
Trên màn hình lớn xuất hiện tỷ lệ số phiếu của hai bên: 39 phiếu và 61 phiếu!
Chu Dương nhỏ giọng hỏi Chung Minh: "Nè, số phiếu này đã nhiều hơn 20 phiếu một cách tự nhiên, đây có nghĩa là ưu thế của bên phản đối ư?"
Chung Minh lắc đầu: "Không phải, nếu như cuối cùng lấy số phiếu để phân thắng thua, vậy thì đúng là bên phản đối có ưu thế lớn. Nhưng bây giờ dựa theo số phiếu chạy để tính, cũng có thể nói phải xem sự thay đổi của kết quả cuối cùng và 39:61 hiện tại. Nói một cách tương đối thì bên tán thành sẽ dễ hơn một chút. Anh nghĩ xem, kéo qua một người từ trong 39 người dễ, hay là kéo một người từ trong 61 người dễ?"
Chu Dương bừng tỉnh: "Ồ, vậy theo quy tắc này, bên tán thành cũng sẽ không bị thua thiệt, ngược lại còn có chút ưu thế."
Chung Minh gật đầu: "Đúng, bởi vì nhìn từ số phiếu ban đầu, quan điểm của bên phản đối dễ dàng được đa số mọi người đồng ý. Lúc này đối với bên tán thành mà nói, bọn họ phải tìm thấy điểm mù bị khán giả bỏ qua, độ khó sẽ cao hơn một chút. Cơ chế thi đấu này đã giảm bớt một chút độ khó cho bọn họ, khiến hai bên bắt đầu cuộc đấu ở thế cân bằng. Đây là cơ chế thi đấu bảo đảm tính công bằng nhất có thể nghĩ ra được trước mắt."
"Được, vậy số phiếu ban đầu là 39:61, tiếp theo xin hỏi ý kiến của những người hướng dẫn. Đỗ Kỳ Vĩ, anh đứng về phía tán thành hay phản đối?" La Minh Kiệt nhìn một người hướng dẫn ngồi gần đó.
Nói là người hướng dẫn, thực ra cũng chỉ là tuyển thủ có nhiều kinh nghiệm. Có điều bốn người này hiển nhiên đã được La Minh Kiệt "cải tạo" trước đó, hai người đứng về phía tán thành, hai đứng về phía phản đối, nhằm duy trì sự cân bằng của cục diện trận đấu.
"Được, vậy thì tiếp theo, màn tranh luận hôm nay chính thức bắt đầu. Bởi vì số phiếu bên tán thành yếu thế, vậy nên bên tán thành phát ngôn trước, và đưa ra kết luận của mình, bên tán thành, xin mời."
La Minh Kiệt giơ tay lên ra hiệu.
Bên tán thành chính là "đội Biển Học" do dự án Chung Minh tài trợ, bởi vì là cuộc chiến mở màn, hai đội đều muốn có khởi đầu tốt đẹp, vì thế đội trưởng hai đội đều tự mình ra trận.
Tuy "Nhà biện luận tài ba" mùa thứ hai có rất nhiều thay đổi, nhưng trọng tâm tranh biện vẫn không thay đổi. Ba người đại diện được xếp theo thứ tự người tranh biện số một, người tranh biện số hai, người tranh biện số ba. Thực lực càng mạnh càng xếp sau, người có biểu hiện tốt nhất trong số ba người sẽ đứng ra kết thúc tranh biện. Bởi vì khi xem biện luận, đa số khán giả đều rất dễ quên, bọn họ chỉ có thể nhớ được những lý lẽ vừa được nói trong ba phút trước đó, cho nên càng muộn lên tiếng, ấn tượng của khán giả sẽ càng sâu.
Vì thế, khán giả xem trên mạng đều biết, người tranh biện số một chỉ là người nêu ra luận điểm hoặc là tấm bia đỡ đạn.
Người tranh biện số một của bên tán thành đứng lên từ chỗ ngồi, đi về phía trước hai bước cho đến đai cách ly mới dừng lại, bắt đầu nói một cách thẳng thắn.
"Nói thật lòng, nhắc đến kỹ thuật này, phản ứng đầu tiên của tôi là thấy nó rất tốt, vì sao? Bởi vì trong chúng ta có ai không muốn mình ngày càng hiểu biết hơn? Các khán giả của "Nhà biện luận tài ba" thân mến, bình thường khi rảnh rỗi không có việc gì làm, chúng ta thường sẽ lên Hỏi đáp chân thật lướt xem vài câu hỏi đúng không? Đây chính là bản năng học hỏi của con người!"
"Còn nữa, đội của chúng tôi tên là đội Biển Học, vì sao? Bởi vì biển học vô biên, đội của chúng tôi chính là một đội luôn khát khao tri thức! Khi chuẩn bị đề tài tranh biện, chúng tôi đều muốn mở "Biển học vô biên" để tiến hành một trận đọ sức trí tuệ, đây cũng là một bản năng ham học hỏi!"
Máy quay rất phối hợp tạo một cảnh quay đặc tả vào hình ảnh quảng cáo của "Biển học vô biên" tại trường quay.
Khán giả trong trường quay bỗng nhiên cười vang lên từng tràng, nhóm người trong phòng game cũng cười ngặt nghẽo.
Trương Tiểu Văn thích chí vỗ tay liên hồi: "Ây da, anh chàng này được lắm, đi lên chưa nói luận điểm nào mà đã quảng cáo cho chúng ta rồi sao? Quá hiểu lễ nghĩa, lần tài trợ này của chúng ta thực sự xứng
đáng!"
Chu Dương cũng nói: "Ây da, đúng vậy, bỗng nhiên tôi nhận thấy trò chơi của chúng ta rất hợp với đội tuyển này, với chương trình này, với đề tài tranh biện này đó."
Khán giả xem trên trực tuyến cũng chưa từng thấy kiểu quảng cáo này bao giờ, chương trình giải trí của người ta đều là người dẫn chương trình nói một vài câu quảng cáo cho xong chuyện, đâu giống chương trình này, để quảng cáo cho nhà tài trợ cũng phải nghĩ trăm phương nghìn kế! Ngay cả khi tuyển thủ thi đấu cũng không quên quảng cáo, đây là chuyện chuyên nghiệp cỡ nào!
Trên màn hình trong nháy mắt nhảy ra rất nhiều bình luận: "Vì miếng cơm! Phải vì miếng cơm chứ!"
Mấu chốt là kiểu quảng cáo này sẽ không khiến người khác cảm thấy phản cảm, bởi vì bầu không khí ở trường quay vốn cực kì thoải mái, ngược lại có thể tạo ra một trò vui hoặc một chi tiết gây cười.
Người tranh biện số một của bên tán thành đợi tiếng cười và tiếng vỗ tay của khán giả hơi ổn định mới tiếp tục nói: "Nói đến kỹ thuật này, tôi muốn chia sẻ cùng mọi người một tri thức nhỏ. Chúng tôi đã thống kê sinh viên mới nhập học mấy năm gần đây của Đại học Minh An và hoàn cảnh gia đình của họ. Chúng tôi phát hiện ra một hiện tượng, là nhà nghèo rất khó có người giỏi! Vì sao? Bởi vì cho dù xã hội của chúng ta phát triển như thế nào, tài nguyên giáo dục luôn luôn có hạn, mà người nghèo càng khó tiếp nhận tài nguyên giáo dục. Đây là một đạo lý rõ ràng, mà kỹ thuật này mang lại cho những người có gia cảnh bần hàn một cách thức tốt hơn để tiếp nhận kiến thức!"
"Hơn nữa, kỹ thuật này có xa vời thực tế không? Không hề! Trước đây, nó được gọi là chữ viết, giúp ghi chép lại tri thức, và rồi, nó được gọi là kỹ thuật in ấn, giúp tri thức có thể truyền bá. Sau nữa, nó được gọi là internet, khiến tri thức có thể tự do lưu trữ và phát tán xuyên thời gian không gian, đi vào máy tính và đồng hồ của mỗi cá nhân chúng ta. Nếu như hôm nay các bạn đối thủ nói rằng, chúng ta không cần kỹ thuật dùng chung tri thức, vậy có nghĩa là các bạn tranh biện đối phương cũng cho rằng chúng ta không cần chữ viết, kỹ thuật in ấn và internet, đây chắc chắn là một điều cực kì hoang đường!"
Ngay lúc người tranh biện số một của bên tán thành phát ngôn, trên màn hình xuất hiện số phiếu của khán giả, có thể thấy đường tiến độ màu đỏ bên tán thành vốn chỉ có 39 phiếu, nhưng khi người tranh biện số một của bên tán thành nói xong, mục này bắt đầu điên cuồng tăng lên, sau khi kết thúc phát ngôn đã tăng 29 phiếu, xoay chuyển tỷ lệ của hai bên thành 68 và 32!
Hơn nữa, phía trên mục này cũng xuất hiện số phiếu chạy, từ hai số 0 ban đầu biến thành +29 và -29.
Trương Tiểu Văn rất kinh ngạc: "Trời ơi, anh Chung ơi, tôi cảm thấy đội của chúng ta rất mạnh, đã lập tức kéo về được 29 phiếu! Tôi cảm thấy tôi đã bị anh ta thuyết phục luôn rồi!"
Một lập trình ngồi gần đó hỏi: "Vậy có phải là chúng ta thắng chắc không?"
"Bây giờ mới chỉ là khởi đầu." Chung Minh vui vẻ: "Bên phản đối người ta còn chưa lên tiếng mà cậu đã nói chúng ta thắng chắc rồi à? Cứ xem tiếp đi."
Sau khi người tranh biện số một của bên tán thành ngồi xuống, cũng không kìm lòng nổi nhìn sang đường tiến độ của số phiếu, len lén làm một tư thế "yeah".
Hiển nhiên, áp lực của anh ta cũng rất lớn, bởi vì sau khi thay đổi cơ chế thi đấu, điều anh ta phải làm không còn là thuyết phục ban giám khảo nữa, mà là thuyết phục khán giả. Nhưng rốt cuộc làm thế nào thuyết phục khán giả? Điều này phải để những người tranh biện bọn họ tự tính toán.
Đương nhiên lần phát ngôn của người tranh biện số một phe tán thành đã thành công, đặc biệt đoạn nói về chữ viết, kỹ thuật in ấn, internet đã giúp bọn họ kéo được rất nhiều số phiếu.
Người tranh biện số hai của bên tán thành cũng giơ ngón tay cái với anh ta: "Lợi hại, lợi hại!"