Editor: Nguyetmai
Lâm Hiểu Quang men theo chân sau của con trâu leo lên, khó khăn lắm anh ta mới leo lên được lưng trâu. Nhưng bấy giờ thể lực đã tiêu hao khá nhiều rồi.
Anh ta lo lắng quan sát ô thể lực hình tròn màu xanh, cẩn thận dè dặt điều khiển nhân vật Tinh Lan đứng sau lưng con trâu khổng lồ một lát, sau khi hồi phục được chút thể lực, anh ta lại vội vàng bám chặt thêm lần nữa.
Lúc Tinh Lan tiếp cận điểm yếu của Boss, bỗng một ký hiệu phong ấn được viết bằng chữ triện cổ hiện ra dưới bộ lông Boss, ký hiệu ấy phát ra tia sáng vô cùng rõ ràng.
"Đây chính là điểm yếu của Boss? Cứ nhằm vào đây là được hả?"
Lâm Hiểu Quang điều khiển Tinh Lan dùng tay trái nắm lấy một túm lông của Boss, tay phải giơ thanh kiếm lên cao rồi đâm mạnh xuống!
Một tiếng "Keng" vang lên giòn giã, thanh kiếm dài đâm sâu xuống nhưng không hề đâm trúng ký hiệu phong ấn kia. Khoảnh khắc rút kiếm, một lượng lớn khói đen phun ra từ miệng vết thương!
Cùng lúc đó, con trâu khổng lồ dường như đã cảm nhận được đau đớn, nó bắt đầu giãy giụa điên cuồng!
Tay cầm của chiếc máy chơi game trong tay Lâm Hiểu Quang bắt đầu rung động theo sự vùng vẫy của con trâu khổng lồ khiến anh ta sợ hãi.
Dù vậy nhưng Lâm Hiểu Quang vẫn nhớ phải ấn chặt phím điều khiển để đề phòng con trâu khổng lồ hất Tinh Lan xuống.
Ngay sau đó, con trâu khổng lồ bình tĩnh lại, nó tiếp tục bước từng bước nặng nề về phía trước.
Lâm Hiểu Quang lại tranh thủ đứng lên hồi phục thể lực, sau đó cúi người nắm chặt lấy lông của Boss và đâm phập một kiếm nữa!
Cứ lặp lại như vậy ba lần, lượng máu của Boss trực tiếp tụt mất khoảng một nửa, ký hiệu phong ấn trên lưng cũng biến mất.
Lâm Hiểu Quang bắt đầu nhắm đến điểm yếu thứ hai, anh thận trọng leo lên đỉnh đầu của con trâu khổng lồ.
Lần này xuất hiện một vài khó khăn, lúc anh ta leo đến một vị trí khá cao trên cột sống của con trâu khổng lồ, vừa đúng lúc con vật rùng mình một cái. Trong lúc đột ngột không kịp chuẩn bị, Tinh Lan bị văng khỏi lưng trâu, ngã nhào xuống mặt đất.
May mà ngã từ độ cao như vậy xuống mặt đất cũng không mất quá nhiều máu, chỉ khoảng một phần tư thanh mà thôi. Có thể thấy, việc rơi từ trên cao xuống mà chỉ mất chút máu như vậy chính là khả năng cạnh tranh cốt lõi để nhân vật chính chiến thắng con Boss khổng lồ kiểu này. Nếu như là một thợ săn quái vật* nào đó, có lẽ sẽ không thể hoàn thành nhiệm vụ này.
(*) Thợ săn quái vật: tiếng Anh là the witcher, game về những nhân vật săn quái sử dụng ma thuật (cash signs) để chiến đấu thay vì đánh chay bằng sức mạnh, thường có cột máu (Vitality) yếu và dễ bị ảnh hưởng bởi yếu tố khác như độc (Toxicity)
Mặc dù cú ngã này khiến Lâm Hiểu Quang hơi chần chừ lo lắng, nhưng dù sao vạch máu của Boss cũng bị bốc hơi một nửa rồi, không thể từ bỏ như vậy được. Lâm Hiểu Quang lại bắt đầu leo lên chân Boss một lần nữa, tiếp tục tấn công vào đầu Boss theo kế hoạch đã vạch ra từ đầu.
"Hừ, chỉ là một con Boss, và cách chiến đấu cũng không phức tạp lắm, nhưng cũng khá mệt đấy." Lâm Hiểu Quang cảm thán.
Về lý mà nói, độ khó khi đánh Boss này không quá cao.
Không phải đánh tiểu quái, chỉ cần trực tiếp tìm Boss để đánh. Lúc ra trận cũng không cần quan tâm đến mấy kỹ năng tránh Boss, lăn lộn, đánh lén vân vân… như mấy game khác. Chỉ cần leo lên người Boss, tìm ra hai điểm yếu của Boss rồi đâm mấy kiếm thì được tính là qua màn.
Nhưng quan trọng ở chỗ, làm thế nào tìm được điểm yếu của Boss.
Trước khi leo lên người Boss, quan trọng là người chơi phải biết cách đứng sao cho không bị trúng các đòn tấn công của Boss. Còn sau khi leo được lên người Boss, phải dựa vào kỹ năng leo trèo của người chơi. Ví dụ phải lựa chọn lộ trình leo trèo như thế nào, phải tính toán phân chia thể lực ra sao để đạt hiệu quả nhất, chọn nghỉ chân ở nơi nào để hồi phục thể lực vân vân…
Sau khi đã quen với nhịp điệu của Boss thì độ khó cũng được giảm đi. Nhưng sự kích thích mà cuộc chiến này mang lại lớn hơn trong tưởng tượng nhiều.
Sau khi trải qua một phen vật vã, Tinh Lan cuối cùng cũng leo lên được đỉnh đầu của con thú khổng lồ. Bấy giờ Lâm Hiểu Quang di chuyển tay cầm sang bên phải, ngắm nghía cảnh đẹp trải rộng tít tắp từ nơi cao. Vả lại, con Boss kia cũng không ngừng di chuyển, cảm giác rung động khi đứng trên đỉnh đầu của Boss rất khó có thể diễn tả bằng lời.
Rốt cuộc, nhát kiếm cuối cùng cũng đâm xuống, con trâu khổng lồ tru lên một tiếng rồi đuối sức khuỵu xuống mặt đất.
"Rầm" một tiếng, nó ngã ra như một quả núi nhỏ sập xuống mặt đất, cả màn hình bỗng rung lên mạnh mẽ.
Tinh Lan nhảy xuống khỏi thân con trâu khổng lồ, trên người thần thú xuất hiện vô vàn luồng khí đen dày đặc. Những luồng khí ấy chợt đâm xuyên qua cơ thể Tinh Lan khiến anh ta chìm sâu vào hôn mê…
Sau một đoạn hoạt hình đơn giản chiếu trong lúc chờ, Tinh Lan đã về tới thần điện. Trong thần điện, bức tượng đá đại diện cho "sửu trâu*" rầm rầm vỡ nát, biến thành một đống đá vụn.
(*)丑 vừa là Sửu trong mười hai con giáp, vừa có nghĩa là xấu xí.
"Đánh xong Boss thứ nhất rồi à?" Chung Minh hỏi.
Lâm Hiểu Quang gật đầu: "Thắng rồi! Cảm giác khá tuyệt! Tôi chưa từng đánh Boss theo kiểu này nên cảm thấy rất mới mẻ! Hơn nữa hình ảnh cũng sống động, động tác linh hoạt, các mặt khác đều thiết kế rất chỉn chu! Nhưng tôi vẫn có một thắc mắc. Game này chạy bản đồ không giới hạn à?"
Chung Minh gật đầu: "Đúng vậy, bản đồ không giới hạn."
Lâm Hiểu Quang hơi nghi hoặc: "Với chức năng của máy chơi game cầm tay mà có thể chạy được bản đồ không giới hạn ư? Trước đây tôi cũng muốn để JA thiết kế "Ánh bình minh hắc ám" thành bản đồ không giới hạn, cuối cùng bên đó nói không làm được."
"Đương nhiên là làm được, nhưng tùy thuộc vào tình hình cụ thể." Chung Minh cười: "Dựa vào độ sắc nét và lượng tài nguyên của "Ánh bình minh hắc ám" rất khó có thể thiết kế bản đồ không giới hạn. Bởi lẽ thời gian tải xuống khá dài. "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" có thể thiết kế bản đồ không giới hạn, bởi lẽ chúng tôi đã loại bỏ tất cả những trận đánh tiểu quái, không hề có tình trạng nhiều quái cùng xuất hiện một lúc trên màn hình, giảm thiểu khá nhiều áp lực lên tính năng của thiết bị, nên mới có thể thiết kế bản đồ không giới hạn mà vẫn đảm bảo được độ sắc nét và chất lượng cao."
Chung Minh dừng một chút rồi lại nói tiếp: "Đương nhiên, thực ra vẫn có thể thiết kế bản đồ không giới hạn với game có nhiều yếu tố trong cảnh, nhưng điều kiện tiên quyết là phải giảm chất lượng hình ảnh. Có điều giảm chất lượng hình ảnh cũng không phải khúc mắc quá lớn, dù sao đây cũng là máy chơi game cầm tay, giảm thiểu xuống 2K thậm chí là 1080P, chỉ cần chuyên tâm thiết kế cảnh sắc kĩ một chút, thì hoàn toàn có thể bù đắp vấn đề về độ phân giải này."
Lâm Hiểu Quang gật đầu lia lịa.
Chậc, đây mới gọi là chuyên nghiệp này!
Những lời này của Chung Minh đã khiến Lâm Hiểu Quang được dịp phát tiết nỗi uất ức vẫn kìm nén bấy lâu.
Không phải JA đã nói rằng, không thể loại bỏ phần đợi load à? Nhưng "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" rõ ràng đã loại bỏ được đấy thôi, hơn nữa chất lượng hình ảnh cũng không hề kém đi!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" phải giảm bớt tất cả những trận đánh tiểu quái. Nhưng dù nói thế nào thì đây vẫn là vấn đề của người thiết kế game đấy chứ!
Mặc kệ quá trình như thế nào, nhưng nhìn từ kết quả là thấy, trên thực tế "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" vẫn đạt được hiệu quả vận hành tốt nhất trên máy chơi game cầm tay MGC2, có thể nói nó đã phát huy tất cả những tính năng vượt trội của chiếc máy chơi game cầm tay này, hơn nữa phương diện đồ họa cũng không hề thua kém các tựa game thịnh hành.
Hơn nữa, "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" vẫn hoàn thành vô cùng trọn vẹn mấy yêu cầu mà Lâm Hiểu Quang đã đề ra trước đó!
Vốn là một game mang phong cách Hoa Hạ, nhưng trong game cũng không quá nhiều nội dung về Hoa Hạ, đủ dễ hiểu đối với người nước ngoài, hơn nữa phong cách đồ họa kiểu này nhất định sẽ thu hút họ.
Vừa có thể giấu đi các yếu điểm về cấu hình của máy chơi game cầm tay, mà hình ảnh cũng được khắc họa vô cùng sắc nét.
Áp dụng góc nhìn nghiêng qua vai nhân vật đang rất phổ biến, mọi hệ thống thao tác và động tác cơ bản đều được thiết kế không hề thua kém các game thịnh hành hiện nay. Đối với đại đa số các người chơi yêu thích video game console, thao tác của game này thuộc loại rất dễ tiếp nhận.
Điểm đáng chú ý nhất là cách chơi sáng tạo! Hình thức chiến đấu giữa người thường với Boss khổng lồ này khiến Lâm Hiểu Quang phải mở rộng tầm mắt, dường như mấy game trước đây chưa từng có nội dung kiểu này!
"Được rồi, thầy Chung, tôi phục sát đất rồi. Đây là game 3D đầu tiên của studio Vi Quang các anh à? Tôi thật không dám tin, hiệu ứng mà các anh tạo ra, đến những công ty lớn cũng không thể làm nổi!" Lâm Hiểu Quang thật lòng khen ngợi.
Chung Minh mỉm cười: "Hiệu ứng này cũng không phải loại quá đặc biệt, phòng Vi Quang của chúng tôi vẫn luôn sản xuất những game tinh xảo, đây đều là những thao tác cơ bản."
"Thầy Chung này, vậy thêm một tháng nữa chắc có thể phát triển xong chứ? E rằng hiện giờ tôi chỉ có thể trông mong vào game này của anh thôi."
Lâm Hiểu Quang cũng không giấu giếm gì nữa, dù trong tay Chung Minh không có số liệu cụ thể về lượng tiêu thụ máy chơi game cầm tay MGC2, chắc chắn anh cũng có thể đoán được đại khái tình hình thông qua những đánh giá trên mạng.
"Không thành vấn đề, có điều tôi cảm thấy cần phải sửa một số vấn đề trong thỏa thuận của chúng ta. Hiện giờ bên chúng tôi nghiêng về phương án ký hợp đồng độc quyền có thời hạn hơn. Vì nếu số lượng sản xuất của máy chơi game MGC2 quá ít thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến lượng tiêu thụ game chúng tôi, thỏa thuận điều chỉnh giá trị cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa." của Chung Minh nói.
Sắc mặt Lâm Hiểu Quang khẽ thay đổi, nhưng anh ta vẫn gật đầu: "Được thôi, về mặt này chúng ta có thể bàn bạc lại."
Không phải Chung Minh chơi xấu muốn tăng giá bất chợt, mà điều quan trọng là đôi bên vẫn chưa ký hợp đồng. Trong lúc đàm phán, Chung Minh chắc chắn phải tìm kiếm lợi ích lớn nhất cho studio Vi Quang. Đây là chuyện hết sức bình thường, đương nhiên Lâm Hiểu Quang cũng hiểu rất rõ.
Nếu Lâm Hiểu Quang dứt khoát ký một bản hợp đồng
độc quyền vĩnh viễn ngay trong lần đầu gặp mặt, thì Chung Minh sẽ hơi thiệt một chút. Dù sao cái giá mà Chung Minh đưa ra cho bản hợp đồng độc quyền dài hạn vào lần gặp đầu cũng chỉ là ba mươi triệu.
Lâm Hiểu Quang phải mất một mười lăm triệu mới mua được độc quyền có thời hạn game "Ánh bình minh hắc ám" của JAGames. Chỉ xét riêng về chất lượng, "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" tốt hơn "Ánh bình minh hắc ám" nhiều. Nếu thật sự có thể mua được độc quyền vĩnh viễn thì nó nhất định sẽ trở thành "tấm bùa hộ mệnh", con át chủ bài của máy chơi game cầm tay MGC2.
Nhưng Lâm Hiểu Quang lại do dự, hơn nữa sau khi Chung Minh đưa ra đề nghị ký thỏa thuận điều chỉnh giá trị, Lâm Hiểu Quang cũng không ký ngay lập tức, mà anh ta muốn chờ đến khi ra ra mắt bản demo mới tiếp tục bàn.
Bây giờ có bản demo rồi, lượng tiêu thụ của máy chơi game cầm tay cũng có rồi, địa vị của đôi bên trong cuộc đàm phán này đương nhiên cũng sẽ thay đổi.
Lại đàm phán hơn nửa tiếng đồng hồ, hai người họ tạm thời nhất trí một phương án.
Đó là ký hợp đồng độc quyền có thời hạn, nhưng không phải độc quyền trong thời hạn một tháng, mà trong ba tháng.
Lâm Hiểu Quang vốn muốn bỏ thêm chút tiền, để ký hợp đồng độc quyền một năm, nhưng Chung Minh không đồng ý. Một năm đủ để anh thiết kế ra bao nhiêu game rồi, hơn nữa khoa học kỹ thuật của thế giới phát triển nhanh đến chóng mặt, một năm nữa "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" chắc chưa đến nỗi bị lạc hậu về cách chơi, nhưng muốn tiếp tục bán cho các dòng máy console khác, đa số đều phải làm lại một phiên bản mới. Huống hồ, sự quan tâm của người chơi thay đổi rất nhanh, một năm sau mới lấy về để bán cho các dòng máy khác, Chung Minh nhất định sẽ chịu thiệt.
Cứ đàm phán đi đàm phán lại như vậy, đôi bên cuối cùng cũng tìm ra khoảng thời gian mà cả hai có thể chấp nhận được, ba tháng.
Ba tháng này đủ để đảm bảo máy chơi game cầm tay MGC2 chiếm được vị thế trên thị trường, một vài người chơi nóng lòng sốt ruột nhất định sẽ lựa chọn mua máy chơi game trước để thử nghiệm trò chơi. Ba tháng sau, Chung Minh có thể bán game này cho những dòng máy console khác, những người chơi không muốn mua máy chơi game cầm tay có thể chờ đến lúc ấy.
Chi phí cụ thể như sau: giá bán của game vẫn là 150 tệ, chia theo tỷ lệ 5:5, lấy kỳ hạn là ba tháng. Lượng tiêu thụ trong ba tháng thấp hơn hai trăm nghìn bản thì phí độc quyền là hai triệu; từ hai trăm nghìn máy đến năm trăm nghìn bản thì phí độc quyền là sáu triệu; từ năm trăm nghìn bản đến một triệu bản thì phí độc quyền là hai mươi triệu, cao hơn một triệu bản thì phí độc quyền là bốn mươi triệu.
Nếu so sánh việc ký độc quyền có thời hạn với ký độc quyền vĩnh viễn, thì phí độc quyền đương nhiên đã bị cắt giảm đi nhiều. Nhưng vì thời gian ký độc quyền là ba tháng, hơn nữa địa vị của đôi bên lúc đàm phán cũng có những thay đổi, vì vậy cuối cùng Chung Minh vẫn nâng giá lên.
Đương nhiên, đối với Công ty Khoa học Công nghệ MMOA, bản thỏa thuận điều chỉnh giá trị này cũng dễ chấp nhận hơn nhiều so với giá mua đứt. Mặc dù bản thân Lâm Hiểu Quang cũng bị thuyết phục bởi game "Hộ vệ vòng Hoàng đạo", nhưng sau khi phát hành chính thức, ai dám đảm bảo nó hợp với sở thích của người chơi?
Nếu như có thể bán được một triệu bản trong vòng ba tháng thì Công ty Khoa học Công nghệ MMOA sẽ thu được khoảng sáu mươi triệu từ thị trường game. Bởi vì sau khi phải trừ thuế, bọn họ còn mất tiền để đầu tư vào quảng cáo, tuyên truyền cho game.
Lại phải trích ra bốn chục triệu từ sáu chục triệu này để trả phí độc quyền.
Còn Chung Minh và studio Vi Quang vừa được hưởng phần trăm theo mức 5:5, còn có thể lấy thêm bốn chục triệu tệ nữa.
Nếu tính như vậy, tỷ lệ chia phần trăm của đôi bên sắp lên đến 2:8 rồi, Công ty Khoa học Công nghệ MMOA chỉ lấy được 20 phần trăm. Làm máy console mà nhượng bộ đến mức này, quả thực rất mất mặt.
Nhưng Lâm Hiểu Quang cũng biết rất rõ, lượng tiêu thụ căn bản không thể vượt quá một triệu bản. Dù có vượt thật thì MMOA cũng không bị tổn thất.
Bởi lẽ lượng tiêu thụ của game vượt qua một triệu bản thì lượng tiêu thụ của máy chơi game cầm tay sẽ ra sao? Chắc chắn cũng vượt qua một triệu máy!
Lượng tiêu thụ này là chỉ lượng tiêu thụ game trên thị trường máy chơi game cầm tay, chứ không phải toàn bộ lượng tiêu thụ trên thị trường.
Nếu thật sự có thể giúp lượng tiêu thụ của máy chơi game cầm tay đạt hơn một triệu bộ thì MMOA sẽ vui vẻ bỏ tiền ra. Huống hồ, chẳng phải còn có hai mươi phần trăm thu nhập từ phía "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" nữa sao?
Vì thế trên cơ bản hợp đồng đã đàm phán xong, đôi bên đều rất hài lòng.
Sau đó Chung Minh còn nhờ bộ phận cố vấn pháp luật của công ty trau chuốt lại bản hợp đồng, nếu không phát sinh thêm vấn đề gì, có thể ký kết được rồi.
Chung Minh lại tiếp tục phát triển "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" để kịp hoàn thành đúng tiến độ và cho ra mắt đúng thời hạn.
…
Thoáng cái đã đến tháng Năm.
Mặc dù studio Vi Quang gặp phải một vài vấn đề nhỏ khi phát triển "Hộ vệ vòng Hoàng đạo", nhưng cũng không kéo dài tiến độ quá lâu, chắc hẳn sẽ tung ra thị trường đúng thời hạn.
Sau khi đã sản xuất được 10 phần trăm đầu tiên của game, những nội dung sau thực ra chỉ là một vài công việc lặp lại, không hề tồn tại các khúc mắc về mặt kỹ thuật cần khắc phục, vì vậy tiến độ cũng coi như thuận lợi.
Về phía nhóm test, bọn họ vẫn luôn cẩn thận test từng chi tiết trong game, đặc biệt là hệ thống chiến đấu với các Boss. Mỗi một nhân viên test đều hóa thân thành người chơi đúng tiêu chuẩn, bị con Boss khổng lồ hành hạ đến mức chết đi sống lại.
Đương nhiên, nhờ sự hỗ trợ của trí tuệ nhân tạo, nên công việc test game vốn nặng nhọc nay chỉ cần vài người là có thể hoàn thành xong.
Tất cả mọi người, bao gồm cả Lâm Hiểu Quang đều đang mong ngóng chờ đợi ngày "Hộ vệ vòng Hoàng đạo" được mở bán.
Ở một diễn biến khác, theo những lời đánh giá trên mạng, hình tượng máy chơi game cầm tay của Công ty Khoa học Công nghệ MMOA cơ bản đã được định hình.
Khái quát đơn giản là: "Thiết bị rất tốt nhưng chẳng có nghĩa lý gì."
Bởi theo góc nhìn của nhiều người chơi, họ cảm thấy khó khăn khi định vị chỗ đứng của dòng máy này trên thị trường!
Nó đang bị kẹt giữa hai dòng thiết bị đang thịnh hành hiện nay là đồng hồ và máy chơi game gia đình, nó không làm tốt tính năng của cả hai phía.
Điểm mấu chốt nhất là hiện nay, trong máy chơi game MGC2 không hề có bất cứ một sản phẩm độc quyền nào thật sự đáng chú ý, đây mới là trở ngại lớn nhất.
Mặc dù Công ty Khoa học Công nghệ MMOA nhiều lần thổi phồng tính năng của dòng máy này, rằng có thể đạt được ít nhất 65 phần trăm tính năng của dòng máy console đang thịnh hành, nhưng máy lại không có game nào phát huy hết ưu điểm của mình. Vậy khác nào đang khoác lác bịp bợm, người chơi vốn chẳng hề tin.
Mấy game được tích hợp trên MGC2 hiện nay, ngoại trừ "Ánh bình minh hắc ám" thì chẳng có game nào có thể đáp ứng được tính năng ưu việt của chiếc máy này, không thể hiện được hết độ siêu đẳng của nó. Một vài game di động được tích hợp vào máy có thể chơi được trên cả chiếc đồng hồ nhỏ xíu chứ đừng nói đến máy chơi game cầm tay, nếu không chạy nổi mới là trò cười đấy.
Trường hợp "Ánh bình minh hắc ám" lại trái ngược hoàn toàn, mặc dù nó được thiết kế để phù hợp với tính năng của dòng máy MGC2, nhưng vấn đề nằm ở chỗ cách thực hiện của nhà sản xuất có vấn đề, họ đã thiết kế một trò chơi phô ra cực hạn của MGC2
Ví dụ như, máy chơi game bình thường đợi load mất năm giây thì máy chơi game cầm tay MGC2 phải mất mười giây.
Một lần đợi load mất những mười giây, ai mà chịu nổi?
Vậy nên, "Ánh bình minh hắc ám" trái lại càng khiến MGC2 lộ rõ những thiếu sót so với máy chơi game gia đình, ảnh hưởng rất nhiều đến ấn tượng đầu tiên của người chơi đối với chiếc máy chơi game cầm tay này.
Độ nổi tiếng của game cũng không tốt lắm, lượng tiêu thụ cũng không tăng, nên muốn tiếp tục đàm phán với các công ty khác để tích hợp thêm game vào máy cũng vô cùng khó khăn.
Nói một câu khó nghe chính là, nhìn vào lượng tiêu thụ hiện nay của MGC2, các công ty cũng không muốn tích hợp game của họ vào đó. Bởi vì họ cảm thấy cho dù tích hợp cũng không bán thêm được mấy, tốn công vô ích.
Do đó, cứ thế mọi thứ trở thành một vòng luẩn quẩn đi xuống.
Công ty MMAO hiện đang rất cần một game thành công để phá vỡ cái vòng luẩn quẩn này. Nếu không MGC2 có lẽ sẽ thật sự biến mất.