Translator: Nguyetmai
"Buổi sáng làm bên test, buổi chiều làm bên chăm sóc khách hàng??" Hứa Kiêu bối rối, anh ta cũng không ngờ Chung Minh lại nói như vậy!
Người bình thường ai lại bằng lòng đồng thời làm cả hai việc chứ?
Lỗ Tân Vinh cũng hơi do dự: "Có ổn không? Cậu cũng không cần phải liều mạng như vậy đâu, mệt lắm đấy."
Chung Minh vui vẻ: "Mệt? Không mệt đâu, một ngày tôi vẫn làm việc tám tiếng thôi mà. Hơn nữa, công việc của bộ phận test cũng đã hoàn thành đa số rồi, chỉ coi như tôi bỏ ra chút thời gian đi giúp đỡ bên chăm sóc khách hàng thôi, hai bên đều không bị lỡ dở."
Lỗ Tân Vinh gật đầu: "Được, vậy cứ thế đi."
Hứa Kiêu không vui: "Đừng mà, Lỗ à, đã nói là giao người cho chúng tôi rồi mà, còn để lại một nửa ở đây là thế nào chứ?"
Lỗ Tân Vinh: "Làm sao, anh còn muốn độc chiếm cậu ta hay sao? Việc này anh muốn nói cũng không được đâu, cứ dựa theo quyết định cá nhân của Chung Minh mà làm!"
Hứa Kiêu không còn gì để nói.
Vì sao anh ta không vui, bởi vì anh ta được Châu Chấn nhờ cậy, Châu Chấn hy vọng anh ta điều Chung Minh ra khỏi nhóm test, để Chung Minh không thể điên cuồng tìm bug làm tăng lượng công việc cho bên thiết kế nữa!
Kết quả giờ thì hay rồi, Chung Minh vừa tiếp tục ở lại nhóm test tìm bug, vừa sang nhóm chăm sóc khách hàng gây phiền phức cho chăm sóc khách hàng...
Hứa Kiêu cảm thấy đầu đau nhức, tuyệt vọng thật sự.
Chung Minh đứng dậy thu dọn đồ đạc: "Không có chuyện gì thì tôi về trước đây, ngày mai anh sắp xếp công việc cho tôi nhé."
Hứa Kiêu bất đắc dĩ mà gật đầu: "Được..."
...
Chung Minh đã tan làm về nhà happy từ lâu, trong khi tất cả nhân viên của nhóm dự án "Kỷ nguyên người máy" vẫn đang tăng ca.
Hết cách rồi, phải đuổi kịp tiến độ.
Lưu Vũ Tân quá mức coi trọng phiên bản mới, bản thân anh ta cũng tăng ca đến hơn mười giờ tối để làm gương, những người khác ai còn dám về trước. Châu Chấn, Trương Thu Trạch và Tôn Hồng Thịnh cũng phải làm công tác tư tưởng trước cho các nhân viên bình thường của từng tổ, mấy ngày trước khi phiên bản mới ra mắt mọi người phải cố gắng nhiều vào, chỉ cần phiên bản mới có số liệu thống kê tốt, thì mọi thứ đều sẽ khá hơn!
Đến lúc đó sẽ có cả ngày nghỉ lẫn tiền thưởng luôn!
Đương nhiên, cho dù được cổ vũ tinh thần, lúc cần suy sụp cũng phải suy sụp thôi.
Hùng Khải cũng rất suy sụp, bởi vì mỗi lần anh ta tùy ý lướt tool test một cái, là lại thêm dăm ba ý kiến sửa đổi nữa!
Đáng giận hơn nữa là tất cả những ý kiến sửa đổi này đều là mấy thứ quả thật chỉ có một chút xíu nâng cao, hơn nữa tất cả đều được sao chép và gửi cho Lưu Vũ Tân, muốn không sửa lại cũng không được! Hùng Khải mỗi ngày bận rộn sửa bug đến sứt đầu mẻ trán, chỉ riêng chuyện dỗ cho lão Trịnh nguôi giận cũng đã khiến anh ta kiệt quệ, lấy đâu ra sức lực mà lo những chuyện khác nữa.
"Kiên trì! Kiên trì! Kiên trì thêm hai ngày nữa là ra mắt rồi..."
Hùng Khải cảm thấy bây giờ mình chỉ còn có thể dựa vào một chút hơi tàn để cố chống chọi nữa thôi, quan trọng là kêu Châu Chấn đi "xử lý" Chung Minh, đến cuối cùng dường như cũng không thấy hồi âm gì, ý kiến sửa đổi vẫn được gửi tới đây cái này tiếp nối cái kia, nhức cả đầu.
Hùng Khải bận ngập đầu, đúng lúc Lưu Vũ Tân đến kiểm tra hằng ngày.
"Bug thế nào rồi, đã sửa xong hết chưa?" Lưu Vũ Tân đi thẳng tới bên cạnh chỗ làm việc của Châu Chấn, mở miệng là hỏi bug.
"Ơ... Sắp, sắp rồi ạ."
Châu Chấn rất khó xử, thực ra lấy đâu ra sắp chứ, còn tận mấy chục bug chưa sửa đây! Chỉ có thể nói không biết phiên bản mới này chui đâu ra lắm vấn đề như vậy, phiên bản trước không cảm thấy sửa bug mất nhiều thời gian như vậy mà...
Lưu Vũ Tân sầm mặt lại: "Tôi vừa mới xem còn tận hơn bảy mươi bug chưa sửa kia kìa! Mau giục đi, làm lỡ tiến độ dự án thì tôi hỏi tội cậu!"
Châu Chấn thật sự cạn lời: "Vâng. Hùng Khải có nghe thấy không, nhanh đi giục đi!"
Hùng Khải: "Ừ!"
Hùng Khải thật sự cạn lời, đến cuối cùng lại trút lên đầu tôi!
Lưu Vũ Tân lại đến tổ mỹ thuật và tổ lập trình dặn dò mấy câu, xong xuôi mới quay về phòng làm việc của mình.
Hùng Khải quá tuyệt vọng, bây giờ có nhiều thứ cần sửa như vậy, Lưu Vũ Tân cứ có áp lực lại trút lên đầu cấp dưới, rồi cấp dưới lại trút lên cấp dưới nữa… cứ thế, Hùng Khải trở thành người khổ nhất, vừa bị Lưu Vũ Tân mắng, vừa bị lão Trịnh mắng, ăn chửi hai đầu luôn.
"Mau ra mắt đi trời ơi!!"
...
Buổi chiều ngày hôm sau.
Như đã thống nhất từ trước, buổi sáng Chung Minh tìm bug cho nhóm test, buổi chiều anh qua bên chăm sóc khách hàng để hỗ trợ.
Nhưng thực ra Hứa Kiêu chẳng thiếu
người, anh ta cũng không muốn chia cho Chung Minh một công việc mang tính thực chất gì. Anh ta chỉ muốn thêm việc cho Chung Minh, để anh rút ngắn thời gian đi tìm bug, nếu không Châu Chấn cũng sắp suy sụp rồi.
Vì thế Hứa Kiêu cũng không kêu Chung Minh dọn sang, cứ để cậu ta tiếp tục ngồi ở chỗ làm việc bên nhóm test, chỉ là Hứa Kiêu tự mình qua đó sắp xếp công việc cho Chung Minh.
"Việc này, công việc của cậu ấy mà, chính là làm administrator trong nhóm trò chuyện chính thức của game, sau đó giải đáp một số vấn đề cho người chơi, đôi lúc chủ trì một số hoạt động. Cậu tuyệt đối đừng tưởng rằng công việc này rất đơn giản, cậu phải chuyên tâm vào, nếu không sẽ ảnh hưởng tới hình tượng chính thức của game chúng ta đấy." Hứa Kiêu nói.
Chung Minh gật đầu: "Được, làm quản lý thôi mà? Việc này tôi rành lắm. Vậy nội dung chính trong công việc của tôi là gì?"
Hứa Kiêu sững ra một lúc: "À... Nội dung công việc à... Nội dung công việc cậu phải tự mình đào sâu nghiên cứu chứ! Thế này đi, cậu có thể thu thập ý kiến của người chơi rồi viết một bản phản hồi về phiên bản mới, hoặc đưa ra chiến lược dự tính trước về phiên bản mới cho người chơi, hoặc chạy một hoạt động... Những việc này đều được coi là nội dung công việc của cậu!"
"Được, vậy cứ giao cho tôi." Chung Minh bóc vỏ một quả quýt, đưa cho Hứa Kiêu hai múi, sau đó đăng nhập vào tài khoản chat mà Hứa Kiêu cho anh, bấm vào nhóm trò chuyện chính thức.
Hứa Kiêu thật sự cạn lời, cái tên keo kiệt này, lần đầu tiên nhìn thấy người có cả một quả quýt mà chỉ cho có hai múi đấy, tốt xấu gì cậu cũng phải cho tôi một nửa chứ...
"Cậu phải chuyên tâm vào nhé, đừng để đến chiều mà vẫn bận việc của nhóm test đấy." Hứa Kiêu lại căn dặn thêm mấy câu, chỉ sợ Chung Minh tiếp tục lôi bug ra.
Chung Minh vui vẻ nói: "Được, anh cứ yên tâm."
Lúc này Hứa Kiêu mới rời đi.
Nhóm trò chuyện chính thức này, là một group lớn do nhóm chăm sóc khách hàng chính thức và nhân viên công ty lập ra, có mấy nghìn người. Những người này đều là người chơi nhiệt tình với "Kỷ nguyên người máy". Nhóm này tương đương với một diễn đàn trò chuyện. Người chơi có thể thoải mái bàn luận trên diễn đàn, lại có thể nhanh chóng cập nhật các thông tin mới nhất của game.
Tài khoản mà bây giờ Chung Minh đang nắm giữ là một tài khoản admin, tuy quyền hạn không cao, nhưng vẫn khoác vỏ ngoài của một nhân viên chăm sóc khách hàng.
Đăng nhập vào xem thử, trong nhóm náo nhiệt phết.
"Phiên bản mới chỉ còn hai ngày nữa là ra mắt rồi nhỉ? Chờ mong quá!"
"Cảm giác sau khi chiến trường Tinh Hải được đưa ra số người chơi thực sự của game này càng ngày càng nhiều, là một người chơi kỳ cựu tôi thấy rất vui."
"Không biết lần này phiên bản mới sẽ bổ sung cho chiến trường Tinh Hải cách chơi gì đây? Chờ mong quá."
"Tính năng chiến trường Tinh Hải chắc sẽ không thay đổi quá nhiều chứ? Bây giờ người chơi đều đang chơi rất vui rồi."
"Bạn không thấy thông báo cập nhật sao? Trên đó viết, sẽ đưa ra chiến trường Tinh Hải 2.0! Nhất định sẽ có nội dung cập nhật cực kì quan trọng."
"Bạn nói như vậy khiến tôi cũng thấy hơi chờ mong..."
Đây là những thảo luận của người chơi, thỉnh thoảng cũng có một số nhân viên chăm sóc khách hàng chính thức sẽ tham gia vào thảo luận, hoặc trả lời một số câu hỏi của người chơi.
Đương nhiên, phải giữ bí mật về nội dung cụ thể trong phiên bản mới của game, phải mang lại cho người chơi thật nhiều cảm giác mới mẻ, như vậy họ mới tải và đăng nhập phiên bản mới.