Thời Đại Game Quật Khởi

Tất cả các thành viên bị cấm nói chuyện


trước sau

Translator: Nguyetmai

Buổi tối thứ Ba.

"Hùng Khải, bug sửa xong rồi! Ông mày tan làm đây!"

"Haiz, lão Trịnh anh khoan hãy đi đã, chưa biết chừng còn có thêm bug mới phải sửa nữa..."

"Cút! Nếu thêm bug mới nữa anh có tin tôi sửa cả anh luôn không!"

"Anh Tôn, tài nguyên mỹ thuật còn thiếu một bản vẽ tạo hình sửa đổi cuối cùng, tối nay có thể hoàn thành được không?"

"Có thể hoàn thành được, yên tâm đi, qua nửa tiếng nữa sẽ đưa cho anh!"

Tất cả mọi người trong nhóm dự án "Kỷ nguyên người máy" đều bề bộn công việc, ngay cả Lưu Vũ Tân cũng phải tự mình đôn đốc, đã chốt là cập nhật phiên bản mới vào sáng thứ Tư, nên cả đám ngày nào cũng tăng ca đến hơn ba giờ sáng, mới có thể hoàn thành triệt để phiên bản mới.

Lưu Vũ Tân cũng đến chỗ làm việc của Trương Thu Trạch, cầm chiếc đồng hồ dùng để test phiên bản chạy thử một lượt từ đầu tới cuối các tính năng. Những người khác len lén theo dõi anh ta, rất sợ anh ta sẽ tìm ra một bug hay một chỗ cần phải sửa đổi nào đó.

Cuối cùng, Lưu Vũ Tân vứt đồng hồ lên bàn rồi nói: "Được rồi! Tan làm thôi!"

Không ai nhảy nhót hoan hô, mọi người đều chỉ thở phào một cái, vươn vai, vừa ngáp vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về.

Cũng đâu còn cách nào, thức đêm thực sự quá mệt mỏi!

Lưu Vũ Tân thật ra lại rất có tinh thần, dù sao nếu dự án kiếm ra tiền, thì người thu về nhiều nhất cũng là anh ta; dự án mà thất bại, anh ta chưa chắc đã là người thảm nhất. Còn các nhân viên khác, sau khi biết Lưu Vũ Tân nói không giữ lời, cắt xén tiền thưởng, họ không còn nhiệt tình trong công việc như vậy nữa cũng là chuyện bình thường.

Lưu Vũ Tân vẫn còn vài điều muốn nói: "Được rồi, mọi người về nhà nghỉ ngơi thoải mái đi. Để ra mắt phiên bản mới này, mọi người đều đã cực khổ rồi. Đúng rồi, Hùng Khải cậu nhớ làm cho xong PPT giới thiệu quá trình chạy phiên bản của chúng ta, ngày kia Tổng Giám đốc Lữ tới dự án của chúng ta kiểm tra, tôi còn phải báo cáo cho anh ấy. Nếu đến lúc đó có thể đưa ra một thành tích khiến Tổng Giám đốc Lữ hài lòng, tài nguyên của dự án chúng ta chắc chắn sẽ càng ngày càng nhiều, thu nhập của mọi người chắc chắn cũng sẽ càng ngày càng cao!"

Hùng Khải mau mắn gật đầu: "Yên tâm đi Quản lý Lưu, tôi sẽ làm PPT thật hoành tráng! Chỉ cần điền số liệu thống kê của phiên bản mới nữa thôi là hoàn thành!"

...

Sáng thứ Tư, Chung Minh đi tới công ty như bình thường.

Phiên bản mới của "Kỷ nguyên người máy" ra mắt, công việc bên nhóm test giao cho anh cũng không có gì để bận rộn nữa. Vừa ăn vặt, Chung Minh vừa mở nhóm trò chuyện chính thức của "Kỷ nguyên người máy" ra, muốn xem thử phản hồi của các người chơi.

Không thể không nói từ lúc được "hưởng sái" từ chỗ Lương Quân, trên bàn làm việc của Chung Minh lúc nào cũng thấy đồ ăn, có khi là sữa chua, kem, có khi là hoa quả, đồ ăn vặt, trà sữa, mỗi ngày đều rất đa dạng.

Mở nhóm trò chuyện chính thức ra, Chung Minh sửng sốt.

Sao tất cả các thành viên đều bị cấm nói chuyện thế này?

Bài đăng sau cùng do một admin khác gửi lên: "Xin mọi người đừng truyền bá những thông tin tiêu cực, những lời chửi rủa, dìm hàng thiếu suy nghĩ trong nhóm này làm ảnh hưởng tới các chủ đề bình thường khác. Chúng tôi hoan nghênh mọi người thảo luận về nội dung game, chúng tôi cũng sẽ khiêm tốn tiếp thu những đề xuất, nhưng xin mọi người hãy giữ vững lý trí. Tạm thời tất cả các thành viên bị cấm nói chuyện năm phút đồng hồ, tất cả mọi người hãy bình tĩnh lại một chút, lệnh cấm sẽ được bỏ sau năm phút."

Chung Minh lại kéo lên trên để xem lịch sử bài đăng, phát hiện từ khi phiên bản mới ra mắt đến bây giờ đã có đến mấy trăm dòng thảo luận, chưa từng dừng lại từ sáng sớm cho tới bây giờ!

Hơn nữa, tất cả đều là gạch đá!

"Mẹ kiếp có phải các người muốn gom tiền đến mức điên rồi không? Bây giờ một đại gia có thể giết hai mươi địch? Muốn những người ít nạp tiền như chúng tôi đừng chơi nữa có phải không?"

"Đúng là giật cả mình, lúc đầu còn mong đợi có cách chơi đổi mới gì hay ho, kết quả con mẹ nó tất cả đều là những cải tiến để lừa tiền?"

"Kinh hãi nhất là bao nhiêu đạo cụ vốn dĩ được tặng miễn phí, bây giờ đều phải dùng tiền mua mới có? Hơn nữa còn chơi trò giảm giá giới hạn vào tuần đầu, ý là tuần sau các người định bán đắt hơn nữa hả?"

"Đến lạy thật, cái game rách nát này vất vả lắm mới hơi hơi khởi sắc, giờ lại muốn tự giết mình sao?"

"Admin, cấm tất cả các thành viên nói chuyện đi, đừng để ý tới những người này, không đâu lại đi gây sự."

"Con mẹ nó mi là đại gia mi đương nhiên là vui rồi, vậy đám nhà giàu bọn mi tự chơi với nhau đi, ta không hầu hạ! Ta đi đây, tạm biệt các vị."

...

Bản thân Chung Minh cũng là quản trị viên, anh thử nhìn qua tin tức thông báo, thì thấy một đống lịch sử ghi nhận những thành viên liên tiếp rời khỏi nhóm, tuy các thành viên bình thường không nhìn thấy những ghi chép này, vả chăng một nhóm có đến mấy nghìn người, đừng nói mấy chục người rời khỏi, cho dù mấy trăm người rời nhóm cũng không thể nhận ra được. Vấn đề nằm ở chỗ, những người rời
khỏi này đều là những người hoạt động mạnh nhất trong nhóm!

Người nào sẽ tải game về chơi đầu tiên ngay khi phiên bản mới cập nhật? Người nào sẽ lên tiếng trong nhóm trò chuyện chính thức đầu tiên khi thấy không hài lòng với phiên bản mới? Chắc chắn là những người rảnh rỗi nhất, có nhiều thời gian nhất và cũng hoạt động mạnh nhất trong game này.

Hơn nữa, bởi vì đám người này hoạt động rất mạnh, trong game cũng thường giữ các chức vụ quan trọng, một số là hội trưởng trong bang hội lớn, một số là bô lão, thành viên nòng cốt, một số là người có quan hệ rộng... Những người này thường có sức ảnh hưởng rất lớn, cũng rất giỏi kích động người khác, một khi bọn họ rời bỏ thường sẽ gây ra hiệu ứng dây chuyền!

Rất nhanh, lệnh cấm nói chuyện trong nhóm được gỡ bỏ, một số người bị kích khỏi nhóm, một số người tự chủ động out, trong trang tuy đã lấy lại được vẻ yên tĩnh, nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được sự sôi nổi đã lắng dịu nhiều, trước đây các người dùng bàn luận sôi nổi ngất trời, vậy mà chỉ trong chốc lát tất cả như đồng loạt im lặng

Thường trong một nhóm chỉ có một số tài khoản hoạt động liên tục, hơn nữa bọn họ cũng thường quen biết nhau, đám người này bỏ đi, nhóm đương nhiên cũng trở nên vắng vẻ.

Admin của page cũng chính là các nhân viên chăm sóc khách hàng vẫn đang cố gắng khuyên giải, có người hy vọng người chơi có thể thông cảm, có người nói sẽ báo cáo lại với cấp trên về những ý kiến phản hồi, nhưng không ai dám hứa hẹn là sẽ thay đổi những nội dung bất cập.

Vì sao? Bởi vì bên phía chăm sóc khách hàng hiểu rất rõ, phiên bản này vốn cố ý làm như vậy, đây là ý của quản lý dự án, không thể có chuyện thay đổi được!

Lưu Vũ Tân muốn tang cao thu nhập, muốn kiếm nhiều tiền, hy sinh một số người chơi bình thường có danh tiếng thì làm sao? Anh ta không quan tâm.

Vì thế, nhóm chăm sóc khách hàng cũng chỉ có thể cố gắng trấn an cảm xúc của người chơi, nhưng bọn họ không giải quyết được gốc rễ của vấn đề này.

Chung Minh lật xem lịch sử trò chuyện, cảm thấy quả thực người chơi phản ứng rất mạnh, tình hình còn nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của anh.

Có thể nhìn ra được, người chơi trong thế giới này thiếu sự nhẫn nại và khó chấp nhận chuyện nạp tiền, mua vàng trong game hơn người chơi trong kiếp trước của Chung Minh. Tuy ở thế giới này cũng có rất nhiều game mua vàng có cách chơi đại loại như quay trứng, rút thẻ, nhưng nhìn chung nạp thẻ vẫn ít được chấp nhận. Lần này điều không nên lớn nhất của Lưu Vũ Tân chính là sửa lại giá trị, điều này cũng giống như bạn sửa lại tỷ lệ ra thẻ hiếm trong game rút thẻ vậy, bất kể thay đổi nhiều hay thay đổi ít, đều sẽ bị chửi cho đến chết!

Mấu chốt là số liệu lần này không mang tính xác suất, xác suất có thể thay đổi ngầm, đổi xong người chơi cũng chỉ thấy nghi ngờ, rất khó kiểm chứng; nhưng lượng trừ máu bắt buộc này liếc mắt một cái là biết ngay, người chơi không thể không biết!

"Haiz, tự mình làm bậy, không thể sống được."

Chung Minh lắc đầu, thực ra nếu Lưu Vũ Tân cứ thật thà làm theo thiết kế anh để lại, cho dù không thể khiến doanh thu tháng tăng thêm một bậc, nhưng ít ra sẽ có thể bảo đảm thu nhập tương đối ổn định trong vòng hai đến ba tháng, nếu có thể chạy thêm quảng cáo nữa, thì ít nhiều gì cũng có thể tăng thêm một chút nữa.

Nhưng bây giờ Lưu Vũ Tân tự cho là thông minh rồi thay đổi như thế, chuyện này lại thành quá trớn!

Đột nhiên, Chung Minh phát hiện có người trò chuyện riêng với mình, mở ra xem thử, là một người chơi trong nhóm.

"Admin chó má! Đám chăm sóc khách hàng các người đều là mấy con chó do công ty game mời tới, thứ game rác rưởi! Bố mày bỏ game đây, tạm biệt!"

Rõ ràng người này đã phải nhịn đủ nỗi tức giận mà không có chỗ để xả, nên mới bấm đại vào một nhân viên quản lý trong nhóm trò chuyện để mắng mấy câu, chắc anh ta dự định chửi xong là rời khỏi nhóm, đúng lúc mắng trúng Chung Minh.

Chung Minh: "..."

Chung Minh thật sự cạn lời, làm sao mà lại mắng đến tôi? Con mẹ nó tôi ở đây nằm cũng trúng đạn à ông anh!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện