Kiêu Sơn là tên của thị trấn này.
Nếu nói nơi này là "vùng không có trật tự" thì thị trấn ở dưới ngọn núi này cũng là một nơi mà hầu hết pháp luật thông thường không có tác dụng.
Do nó hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của một vài gia tộc lớn - một cứ điểm thu hút những hành động trái pháp luật cũng như những kẻ dính dáng tới mặt "thần bí của thế giới".
Thành lập những năm 1900, trong thời kỳ mà triều đại Mãn Thanh xuống dôc hết sức, không còn năng lực quản thúc các địa phương xa nữa.
Qua gần một trăm năm, nhờ vào áp lực do các gia tộc lớn, chính phủ vẫn không có thể lấy lại quyền kiểm soát nơi đây.
Dù sao thì với lực ảnh hưởng cũng như tài lực của bọn họ thì đến cả quốc hội cũng có một phần là người của những gia tộc đó - không kể những cơ quan bộ máy nhà nước nữa.
Những gia tộc đó là những tập đoàn lợi ích khổng lồ sống dựa vào lao động của người dân, kéo dài phát triển nhờ bóc lột dân thường.
Tại thị trấn Kiêu Sơn này cũng vậy thôi, người thường thấp cổ bé họng làm gì có cơ hội lên tiếng chống lại những gia tộc lớn này
Mặc dù "chính quyền" vẫn tồn tại, nhưng nó hoàn toàn là vật trang trí, khi mà trấn trưởng là người mà những gia tộc đó lựa chọn, đội bảo vệ giữ gìn trị an cũng vậy - hoàn toàn là nằm trong túi áo của các gia tộc lớn.
Rượu chè, gái gú, thuốc phiện, thậm chí súng ống cũng lưu thông trên cái "chợ đen" của thị trấn này; những thứ khó tìm được trong nội địa Trung Quốc thì hoàn toàn có thể tìm được ở đây hết.
Công pháp võ học, đan dược để tu luyện, độc dược để giết người, vũ khí lạnh? Tất cả đều có thể tìm được ở đây - chính vì thế mới nói nó là "thánh địa" của tôi phạm, nơi mà chúng có thể tiêu thụ những hàng hóa bất hợp pháp cũng như tiến hành rửa tiền,
Và hiện tại, đã có khá nhiều thế lực tạm thời tới nơi này, dù sao thì những tên võ giả không phải đến một thân một mình.
Mặc dù có một bộ phận đúng thật là như vậy, nhưng phần lớn võ giả đều có "tùy tùng" đi kèm; những người thực lực kém hơn và không thể lên núi cạnh tranh.
— QUẢNG CÁO —
Event
Dù sao ở nhiệt độ cũng như môi trường như vậy, thì không phải võ giả Hóa Kính trở lên thì cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục mà thôi.
Những võ giả Hóa Kính trở lên mới có khả năng sử dụng nội lực ngăn cản hàn khí - và quần áo rét thì sẽ cản trở tính cơ động của bọn họ.
Khuy Kính tìm hiểu nội lực, đào móc tiềm lực cơ thể; Ám kính nuôi dưỡng nội lực, bắt đầu cường hóa cơ thể; đạt đến Hóa Kính mới có thể đưa nội lực ra ngoài.
Đó là ba cảnh giới võ đạo đầu tiên, và cũng là ba cảnh giới nền tảng nhất.
Bởi trời lạnh này dễ tổn thương thân thể, nên võ giả Ám Kính trở xuống cũng bó tay, họ có thể chịu lạnh, không có nghĩa họ có thể đảm bảo cái lạnh sẽ không ảnh hưởng hành động của họ.
Đương nhiên, tới hay không tất cả là tùy vào lựa chọn của bọn họ mà thôi - dù sao thì ai cũng không có quyền ngăn cấm bọn họ cả.
Nếu có người bình thường nào gan to, cảm thấy mình có thể cạnh tranh với một đám võ giả, thì hoàn toàn có thể men theo đường mòn mà tới
Nhưng mà, nên nhớ rằng đây là "vùng xám" nên luật pháp gần như không thể áp dụng, tính mạng cùng tài sản hoàn toàn là nhờ chính mình để bảo vệ.
Tự lo cho bản thân, không hơn không kém.
Mỗi năm, không biết có bao nhiêu người chết ở đây, đến nội tạng cũng bị mất.
Hiện tại trong lúc những tên võ giả hàng đầu đang bận bịu ở trên núi, thì có bốn bóng người nhanh chóng băng qua những nóc nhà bốn, năm tầng của thị trấn.
Kể cả nếu có người để ý thì cũng sẽ không quá để ý - khinh công không phải phạm pháp, miễn là ngươi đủ mạnh để không làm phiền người khác.
"Được rồi, mục tiêu đầu tiên của chúng ta ở gần đây thôi" Vu Hạ trả lời, trong khi nhanh chóng băng qua khoảng cách gần mười mét giữa những tòa nhà.
Theo sau là hai bóng người nữa đang dễ dang vượt qua những khoảng cách mà con người bình thường không thể qua.
"Tiểu Kiệt, có thể duy trì cường hóa được bao lâu nữa?" Vu Hạ quay sang bên phải, hỏi cậu thiếu niên mà cô đang ôm lấy.
Chu Kiệt, thành viên nhỏ tiểu nhất của đội ngũ này, và cũng là một trong hai siêu năng lực giả duy nhất trong đội ngũ.
Trong bốn người thì tố chất thân thể của cậu ta là kém nhất, dù sao thì cậu ta cũng không phải võ giả, nên rèn