"Được rồi, được rồi, có gì thì cứ đứng lên đi đã, gùy gối như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì đâu." Andrew nhanh chóng đưa tay bắt lấy cô bé và nâng lên, anh không quên nhét một chút niệm lực vào để ngầm quét hình cô gái này - không phải anh đa nghi, nhưng mà một người trẻ tuổi mạnh mẽ đến mức này thì đúng thật là nó có thể gây nhiều nghi ngờ.
Dù sao thì những người mang sức mạnh siêu nhiên có liên hệ với tôn giáo thường yêu cầu một lượng lớn kiến thức về thần học - những kiến thức mà một đứa trẻ bình thường khó có thể có được.
Anh nhớ có một ông cha xứ có bằng PhD về thần học và bằng Master về Thiên Chúa giáo cũng chỉ ngang cỡ cô bé này thôi.
Không có nguồn năng lượng đặc thù nào ẩn dấu ở trong cơ thể cô bé; không có dấu hiệu của những thí nghiệm vô nhân đạo của pháp sư, cùng lắm chỉ có một cái "chúc phúc" mà anh có thể nhận ra được là của một tinh linh nào đó.
Quãng thời gian làm việc tại Scotland của anh cũng không phải phung phí, ít nhất có thể nhận dạng được những lời chúc phúc của tự nhiên.
Nói vậy, sức mạnh của cô bé hoàn toàn là tự nhiên, ngoại trừ phần được gia tăng bởi cái chúc phúc đó - có nghĩa là ở tuổi mười hai, cô bé đã mạnh ngang những người nghiên cứu hơn cả nửa đời rồi.
Rốt cục mấy năm này là như thế nào mà sao thiên tài ra từ khắp mọi nơi vậy? Nhớ rõ hồi trước cũng không có chuyện như này bao giờ; thiên tài đúng thật là hiếm, khi àm mọi người đều không có mạnh mẽ tới vậy.
Chẳng lẽ là một hiệu ứng do Paradigm Shift mà những thiên tài đáng lẽ bị mai một có cơ hội phát triển và tỏa sáng hết mình.
"Không, xin anh giúp đỡ chúng tôi" Cô bé cỗ giằng cái tay của mình ra, và anh cảm thấy được lực lượng từ cái chúc phúc lan tỏa đến cơ thể, kết nối với mặt đất và nâng tố chất thân thể của cô bé lên.
Có vẻ cô bé này lại muốn qùy xuống, may mắn thay, Andrew đã giữ lấy tay cô bé, cũng có nghĩa là quỳ xuống là không thể nào.
"Ngừng ngừng, đừng có quỳ, có chuyện gì thì nói rõ đi đã, chứ nếu không thì anh cũng không biết phải giúp đỡ như thế nào đâu" Andrew nhanh chóng trấn an cô bé.
Anh có thể thấy được trạng thái tinh thần không mấy tốt đẹp của Dedei - thiếu ngủ, suy kiệt về sức mạnh.
Cô bé này ít nhất đã tiêu tốn năng lượng của chính mình để làm chuyện gì đó trong suốt một tuần qua và lý do duy nhất tinh thần của cô bé còn gắng gượng được là do chúc phúc đó.
Niệm lực phản hồi cho anh trạng thái của chúc phúc đó, và một phần lớn năng lượng đang được dùng để giữ cho đầu óc cô bé thanh tỉnh - đây chắc chắn là một điều không tốt cho sức khỏe một chút nào.
— QUẢNG CÁO —
Event
Nhưng đây không phải mẹ nuôi anh, nên can thiệp vào công chuyện của người ta là không có khôn ngoan cũng như thiếu lịch sự.
Nhưng, ít nhất anh có thể làm thế này - đưa niệm lực vào cơ thể cô bé, chuyển hóa năng lượng anh vừa tụ tập được, thành một loại năng lượng tương tự với năng lượng chúc phúc.
Niệm lực của anh cũng có tác dụng như một chất xúc tac các hoạt động của não bộ cùng cơ thể cô bé để sản xuất ra các hóa chất giúp cô bé tỉnh táo - không quá mức nhiều, nhưng chừng đó là đủ để giúp cô bé đỡ mệt mỏi hơn.
"Nào, nào, ngồi xuống và cho anh biết về mối nguy hiểm sắp tới được không?" Mặc dù dò hỏi thông tin lúc người ta đang mệt mỏi tinh thần là một nước đi tồi, nó rất có hiệu quả, nhất là khi người mà anh dò hỏi là một đứa trẻ.
"Vâng, vâng" sau khi được Andrew giúp đỡ, thì cô bé cũng trở nên khỏe khoắn hơn, sắc mặt cũng đã hồng nhuận hơn "Ngôi làng này đang đối mặt với một nguy hiểm lớn, và chỉ anh mới có thể cứu giúp chúng tôi - tiên đoán đã chỉ ra rằng sự xuất hiện của anh sẽ đẫn tới mối nguy hại đó biến mất."
Manh mối đầu tiên của anh chính là đây - Andrew không phải là người tin vào tiên đoán, nhưng có nó thì cũng tốt hơn không.
Nhất là khi mà cô bé này có thể dự đoán được sự hiện diện của anh, khi mà GAIA còn chưa lên kế hoạch nhiệm vụ - độ chính xác không cần nói, hiện tại anh không có mấy thông tin, chừng này là đủ quan trọng rồi.
Ít nhất anh có thể xác đinh được rằng ngôi làng này có khả năng cao bị tập