(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Tâm Lạc nghe thấy giọng của Lục Dục Thần, trái tim đau đớn một chút, cô đã bao lâu rồi không nói chuyện với anh.Muốn xin anh giúp đỡ đột nhiên nằm ở cổ họng không nói nên lời.Quan hệ của bọn họ bây giờ, dựa vào cái gì để xin anh giúp đỡ đây?Cô cầu xin anh sẽ đồng ý sao?Đang do dự liền nghe thấy anh nói lần nữa,"Xảy ra chuyện gì?"HÌnh như nhận thấy Đường Tâm Lạc đang bất an, lúc này so với khi nãy quan tâm hơn rất nhiều.Tuy rằng chỉ thay đổi một chút nhưng Đường Tâm Lạc vẫn nhận ra.Xem ra, anh đối với cô cũng không phải không quan tâm.Nghĩ như vậy Đường Tâm Lạc càng có dũng khí."Bạn của em, Tô Tình...lần trước anh đã gặp qua rồi đấy. Cô ấy là đạo diễn phim mà Đường thị cùng Kiều thi hợp tá. Vừa rồi em nhận được điện thoại của phó tổng giám đốc, nói Tô Tình bị Kiều thiếu bắt gười đi. Nguyên nhân đại khái vì nữ minh tinh gần đây Kiều thiếu sủng ái có xảy ra xô sát với Tô Tình.""Em gọi điện thoại cho Kiều thiếu cũng đã gọi điện thoại cho Tiểu Tình nhưng hai người họ đều không nghe máy..."Đường Tâm Lạc nói đến đây thì dừng lại, đợi Lục Dục Thần phản ứng.Cô nói rất rõ ràng, Lục Dục Thần hẳn hiểu ý cô gọi cho anh mong giúp đỡ đi?Khi đang nghĩ như vậy thì Lục Dục Thần hỏi lại, "Cho nên...EM gọi điện thoại cho anh để làm gì?"Không nghĩ đến anh lại nói như vâyj.Quả nhiên cô đã hy vọng quá nhiều.Cho rằng nói rõ nguyên nhân anh sẽ giúp cô xử lý.Đường Tâm Lạc cảm thấy khó có thể mở miệng để xin anh...Cô lấy thân phận gì, lấy lập trường gì?Chỉ là không cầu...Tiểu Tình...Nghĩ đến Tô Tình, Đường Tâm Lạc liên quyết tâm.Không được, vì Tiểu Tình cúi đầu cũng được.Anh vốn dĩ đã khinh thường cô.Lại để anh khinh thường thêm một lần thì có làm sao!"Lục gia, em...em cầu xin anh giúp đỡ. Giúp em cứu Tiểu Tình ra...Cô ấy không biết tính