(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đường Tâm Lạc ngủ đến hừng đông.Từ sau khi mang thai cô thường xuyên muốn ngủ, mấy ngày nay đều ngủ rất ngon."Ngô..." Duỗi cái eo, Đường Tâm Lạc cảm giác cả cơ thể thoải mái hơn không ít.Bây giờ mới ba tháng, nói không chừng sau này lớn hơn còn thích ngủ hơn a.Vừa nghĩ như vậy cô vừa đi xuống lầu, vừa đi xuống đã thấy khuôn mặt tha thiết của dì Trương."Thiếu phu nhân, rốt cuộc cô cũng dậy rồi. Lúc sáng trước khi đi thiếu gia đã dặn dò cuối tuần sẽ công khai thân phận của cô. Thiếu phu nhân, dì trường rất vui mừng cho cô!""Dì Trương, cảm ơn dì." Đường Tâm Lạc nhận nước mật ong dì Trương đưa qua, nhấp nhẹ một ngụm nhàn nhạt nios.Dì Trương có chút ngại ngùng, tiếp tục khuyên nhủ, "Thiếu phu nhân, bữa tiệc lần này là cơ hội mà phu nhân tạo ra. Cô yên tâm, đảm bảo sẽ vừa lòng cô. Mặt khác, thiếu gia đã dặn, cô có rảnh thì ra ngoài đi dạo, thích trang sức, lễ phục gì đều có thể mua."Có nghĩa là Lục Dục Thần đã giải bỏ cấm túc của cô.Đường Tâm Lạc dù sao cũng là phụ nữ mang thai, ở nhà suốt ngày cũng không tốt.Tuy rằng, Lục phu nhân có yêu cầu gì thì sẽ có ngay dù đó chỉ là quyển sách nhỏ.Nhưng phụ nữ mang thai cần phải đi lại nhiều.Mua sắm sẽ khiên phụ nữ cảm thấy vui vẻ, hôm qua khi Lục Dục Thần đưa Tô Tình trở về là Tô Tình nói."Được rồi, dì Trương, cháu đã biết....Gần đây cháu buồn chán quá rồi, lát nữa ăn cơm xong cháu sẽ hẹn bạn ra ngoài đi dạo."Tô Tình không hổ là người hiểu Đường Tâm Lạc, để nghị này Đường Tâm Lạc rất thích.Quả thật cô đã ở nhà quá lâu rồi, rất buồn chán.Không thể không nói, lần này Lục Dục Thần hỏi Tô Tình những thứ yêu thích của Đường Tâm Lạc, lại làm như lời Tô Tình nói.Bất tri bất giác khiến cho đáy lòng Đường TÂm Lạc có không ít