(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thẩm Uyển vừa tỉnh lại một lát, Cố Huyên Nhi đã từ từ tỉnh lại.Mấy mẹ Lý ở bên cạnh, cô ta nhẹ giọng hỏi, "Mẹ Lý, mẹ của tôi đâu?""A, Cố phu nhân đi tiếp khách, là người bên Thẩm gia đến đây."Mẹ Lý không hiểu chuyện giữa Thẩm Uyển và thẩm gia, nghe nói người nhà mẹ đẻ đến gặp Thẩm Uyển cũng rất bình thường.Nhưng Cố Huyên Nhi nghe tin này, liền yên lặng nắm chặt tay.Thẩm gia....Thẩm Uyển cùng Thẩm gia đã đoạn tuyệt quan hệ nhiều năm, ít nhất là người Thẩm gia không có ai dám đi tìm Thẩm Uyển.Trừ phi đây là người bà ngoại cô phái đến.Trong đầu Cố Huyên Nhi nghĩ đến rất nhiều chuyện.Một lát sau, cô ta cười nhẹ, nói với mẹ Lý, "Mẹ Lý, con mấy hôm nay đỡ hơn rất nhiều, con muốn ra ngoài một lát."Mẹ Lý nghĩ đến bác sĩ đã dặn dò, CỐ Huyên Nhi sau khhi phẫu thuật cần phải vận động nhiều hơn."Được, tôi đỡ cô xuống."Cô Huyên Nhi được bà đỡ dậy đi xuống lầu.Vừa mới ra ngoài phòng khách, Cố Huyên Nhi đột nhiên cảm thấy lạnh, vuốt tay một cái còn ho khan."ai da, là tôi hồ đò rồi....Nghĩ đến biệt thự có lò sưởi mà quên bây giờ vẫn là mùa đông. Huyên Nhi tiểu thư cô từ từ, để tôi đi lấy áo khoác cho cô.Mẹ Lý vội vàng đi lên lầu, Cố Huyên Nhi thấy bà đi lên đôi mắt hiện lên ý cười.KHóe môi cô ta không ngừng cười, yên lặng chậm rãi đi xuống dưới.----Trong phòng khách có một người đàn ông trung niên đang nói chuyện với Thẩm Uyển."Cô hai, bà chủ nói, chuyện lần này hoặc đã không làm hoặc làm là không thể lưu lại một chút dấu vết. Nếu bà chỉ nghĩ đến giết đứa con của người phụ nữ kia, chuyện này sẽ để lại nhược điểm, bà chủ sẽ không giúp cô. Lục gia cũng không phải là người dễ chọc, trừ phi..."Người đàn ông làm động