(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đi đâu, ân?" Anh nhẹ hôn lên đỉnh đầu cô, ôm vợ yêu lên đùi mình."Em....hôm nay em đến phim trường..."Lục Dục Thần nghe vậy thì nhăn mi nhưng cũng không phản đối.Chỉ là đôi tay ôm cô không buông ra.Đường Tâm Lạc nhìn cảnh tượng trước mắt như ngộ ra, nước mắt nhìn anh, hôn một cái lên môi anh.Nụ hôn này ngọt ngào mang theo hương thơm trên người cô.Sắc mặt anh mới tốt hơn một chút."Được rồi, để em đi đi..." Cô nghiêng đầu, đáng thương nhìn anh.ĐÔi mắt xinh đẹp chớp chớp."Bảo bối, ngoan, ôm anh thêm cái nữa."Anh ôm cô vào trong ngực, tay đặt trên eo cô, ôm cô càng chặt."ân, không được, em sắp muộn rồi..." Giọng nói cô gái nhẹ nhàng còn có chút nhút nhát.Đôi mắt ngập nước nhìn anh xin tha.Ai...Người đàn ông thở dài.Không có biện pháp.Đối diện với sự làm nũng của cô, anh không có cách nào để dọa cô.Nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt cô, "Đi đi, buổi tối anh đến phim trường đón em.Ngày mai là yến hội tổ chức cho hai chúng ta...Đêm nay anh đưa em đến ở khách sạn."Đường Tâm Lạc không hiểu vì sao đêm mai yến hội thì đêm nay họ phải đến ở khách sạn.Nghĩ nghĩ, chắc là để cho tiện đi.Cô cũng không hỏi nhiều, thấy Lục Dục Thần để cô đi, cô hôn một cái lên mặt anh mới trượt xuống khỏi đùi anh.Lục Dục Thần cẩn thận giúp cô sửa sang áo quần, lại đưa cho cô một cái khăn quàng cô.Khụ...Thấy khăn quàng cô, miệng Đường tâm Lạc hơi méo.Thật sự không chịu nổi bình dấm chua này, lại có thể mua một cái khăn quàng cổ mới.Cô ngoan ngoãn đứng yên để Lục Dục Thần quàng khăn cho cô.Người đàn ông vừa mới buông tha cô, lại ôm cô vào ngực hung hăng hôn một cái mới buông ra."Để Lục Thát