(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Editor: Tuna.“Thì ra là dì của Tâm Lạc……” Lục Chí Hạ đứng lên, chào hỏi một câu cho có lệ.Ngược lại là Cung Tuyết Mị đứng bên người ông, âm dương quái khí nói: “Tôi còn tưởng là do tôi nhìn lầm người, thì ra đúng là người một nhà với Đường lão phu nhân a.”“Bất quá bà Đường, mấy người cũng quá gan dạ rồi. Đây là yến hội của Lục phu nhân, mấy người cũng dám đến. Đừng trách tôi không nhắc nhở với mấy người…… Quan hệ của Đường Tâm Lạc cùng Lục gia như vậy, các ngươi cũng không sợ Lục phu nhân giận cá chém thớt lên mấy người sao!”Đường Nhược Lan nghe ra ý tứ trong lời nói Cung Tuyết Mị, ra vẻ cao thâm nói, “Lục tứ phu nhân quá lo rồi. Chúng tôi hôm nay là được nhận thiệp mời, lại đây. Cô xem vị trí ngồi của chúng tôi thì cũng có thể hiểu…… Ai, ta nói, Lục phu nhân thật là quá khách khí rồi, sao lại an bày vị trí tốt như vậy chứ.”Nói khiêm tốn, nhưng thần sắc đắc trên mặt một chút cũng không giảm.Đường Nhược Lan thấy Cung Tuyết Mị nghe xong lời mình nói, đáy mắt trào ra ghen ghét phẫn hận, nụ cười nơi khóe miệng càng sâu.“Đúng rồi, đây là con gái của tôi, Đường Mật……” Đường Nhược Lan đem Đường Mật phía sau, đẩy ra tới.“Mật mật, mau chào hỏi cô Lục chú Lục đi con.”Đường Mật ngoan ngoãn gật đầu với hai người, trên mặt lộ ra nụ cười khéo léo, “Chào chú Lục, chào cô Lục.”Đường Mật dáng người rất hảo, trên mặt lại có hai cái má lúm đồng tiền đáng yêu, trên người mặt một màu hồng nhạt, cười rộ lên có vẻ rất thanh thuần đáng yêu.Cô gái như vậy đúng là gu của mấy phu nhân nhà hào môn.Lục Chí Hạ và Cung Tuyết Mị vừa thấy, không khỏi liền nghĩ tới Lục Chỉ Nghi bên cạnh.So sánh với vẻ thanh thuần đáng yêu của Đường Mật thì Lục Chỉ Nghi có vẻ thấp kém hơn nhiều.Sắc mặt cảu Lục Chí Hạ, càng thêm khó coi.Đường Nhược Lan còn không quên tiếp tục khoe khoang.“Mật Mật nhà chúng tôi a, đúng là thực không tồi. Từ lúc vào cửa đến giờ luôn có rất nhiều phu nhân coi trọng nó. Ai, chỉ tiếc a…… Mật Mật nhà tôi đã