(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Dục Thần dần tiến đến gần người phụ nữ đang ngủ say trên giường.Đường Tâm Lạc ngủ rất say.Cho dù cả người anh đã nằm một nửa lên giường cô cũng không hề hay biết.Lục Dục Thần khôi khỏi nhíu mày.Thiếu cảnh giác như vậy, nếu thật sự là người có ý xấu thì cô phải làm sao bây giờ?Quả nhiên người phụ nữ này không khiến mình bớt lo được mà, không nên dọn ra ở một mình chứ.Chỉ có ngủ cùng cô ngủ anh mới có thể yên tâm.Anh không biết lúc này Đường Tâm Lạc tỉnh thì sẽ thế nào.Có phải sẽ cười trào phúng anh hay không?Người lòng mang ý xấu còn không phải là anh hay sao.Lục Dục Thần nằm bên người Đường Tâm Lạc một chút.Anh vốn dĩ chỉ nghĩ là lén vào phòng ngủ bên cạnh bà xã là đủ rồi, chỉ cần nhìn được cô cũng đã thấy mỹ mãn.Nhưng anh hiển nhiên đã xem nhẹ sự hấp dẫn của người phụ nữ này với mình.Nhưng cô đang nằm nghiêng, cảm thụ được sự tồn tại của cô làm đáy lòng anh dâng lên những kỷ niệm.Dù sao cũng là bà xã của mình, ôm nhiều một cái cũng không sao.Nghĩ như vậy Lục Dục Thần không do dự vén chăn lên.Cánh tay ôm lấy cô.Rất nhanh trên tay đã truyền đến cảm xúc mềm mại quen thuộc.Cảm giác được người phụ nữ trong lòng cũng không hề tỉnh dậy.Tay nhịn không được hướng lên trên nữa.Rất nhanh hô hấp của Lục Dục Thần cũng nóng lên.……Đường Tâm Lạc vẫn ngủ ngon nhưng vẫn cảm thấy trên người không đúng.Nếu không phải trên eo hơi ngứa thì là giữa hai chân như có thứ gì chạm qua.Mí mắt cô nặng trĩu, thật sự không muốn tỉnh nên chỉ hơi lắc thân mình.Nhưng cảm giác kỳ lạ này cũng không giảm bớt.Ngược lại còn có xu hướng ngày càng nghiêm trọng hơn.Giữa cơn mơ cô không kiên nhẫn hướng về bên cạnh đẩy tay.Đột nhiên cảm giác được xúc cảm của thân thể, có chút không đúng.Cơ bắp hữu lực còn mang theo cả sự đàn hồi.À, hình như là cơ ngực của đàn ông…..Cơ ngực!?Đường Tâm