(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nếu như nói, Lục Dục Thần giả dối với cậu. Thì mình chỉ có thể nói, khả năng diễn xuất của anh ta có thể đoạt giải Oscar."Lúc này Kiều Nhân Nhân cũng mở miệng."Đúng vậy a chị Tâm Lạc, chị cũng biết, trước kia em từng thích anh Dục Thần, nên rất để ý tới anh ta. Về sau còn cảm thấy anh ta và chị Huyên Nhi là trời sinh một cặp.""Lúc ấy, sỡ dĩ em nghĩ như vậy, là vì em phát hiện, thái độ của anh ta đối với chị Huyên Nhi ôn hòa so với người khác. Nhưng loại ôn hòa này, cũng chỉ bớt xa cách một chút thôi.""Cho đến khi anh Dục Thần gặp chị...Em thấy hai người nói chuyện, tương tác qua lại. Khi đó em mới biết, thì ra anh Dục Thần cũng có thể cưng chiều một cô gái như vậy sao.""Cho nên chị Tâm Lạc, chị đừng hiểu lầm anh Dục Thần. Tuy nói vậy là không đúng, nhưng mà khi anh Dục Thần và chị Huyên Nhi ở chung, bầu không khí không hề giống với lúc chị và anh ở chung. Còn cái tờ giấy ly hôn kia, nhất định là hiểu lầm, chị tin em đi được không!"Biểu hiện của Kiều Nhân Nhân, gấp hơn nhiều so với người khác.Bây giờ cô cảm thấy, Đường Tâm Lạc và Lục Dục Thần đi đến nước này, đều là do cô hố.Nếu như đêm đó, cô không nói đến chuyện của Cố Huyên Nhi, không gọi Tâm Lạc ra hoa viên..."Nhân Nhân, em không cần nói. Hôm nay, mình mời hai người tới là vì mình đã suy nghĩ thông suốt. Hôm qua Lục Dục Thần đã nói, sau khi mình trở về, mình đã suy nghĩ tốt.."Biểu hiện của Đường Tâm Lạc rất bình tĩnh, giọng nói cũng nhẹ nhàng."Thật ra, anh ta nói rất đúng. Anh ta và Cố Huyên Nhi, có lẽ không phải như mình nghĩ."Lục Dục Thần nói đúng, trên thế giới này, nhiều phụ nữ như vậy. Nếu anh chỉ cần một người thừa kế, thì cơ bản không nhất thiết phải là cô.Cố Huyên Nhi không thể sinh, không có