(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lấy tính cách của Kiều Nhân Nhân, nếu không phải lúc ở nước M, đánh bậy đánh bạ, mới cùng Cố Huyên Nhi phát triển một đoạn "tình bạn."Nói không chừng, bây giờ cô sẽ giống như lúc trước. Chán ghét Cố Huyên Nhi."Nói như vậy, Cố Huyên NHi đang dùng ân tình áp chế Lục Dục Thần?" Nhớ tới thái độ của Kiều Mạc Hàn đối với Cố Huyên Nhi, Tô Tình khẳng định nói."KHó trách anh của em lại không thích Cố Huyên Nhi, lúc anh ta nói Lục Dục Thần không thích Cố Huyên Nhi, chị còn tưởng anh ta đang nói đỡ cho Lục Dục Thần. Hiên tại, xem ra là thật rồi...""Chị Tình Tình, chắc chị Huyên Nhi cũng không cố ý áp chế anh Dục Thần đâu. Em nghe nói, hình như là chị từng cứu mạng anh Dục Thần.""Bây giờ là thời đại gì mà còn chuyện lấy thân báo đáp?"Tô Tình giận đến vỗ tay:"Tâm Lạc, chuyện này, nhất định cậu phải hỏi rõ ràng với Lục Dục Thần. Nếu là thật thì phải bảo Lục Dục Thần cắt đứt với cô ta.""Tiểu Tình, hôm qua Lục Dục Thần cũng có nói đến chuyện này. Cố Huyên Nhi thật sự có ân với anh ta. Còn nữa, trước đó mình vô tình đụng phải Lục Dục Thần và Cố Huyên Nhi. Thấy thái độ của anh đối với cô ta, tuy ngoài mặt thân mật nhưng mình luôn cảm thấy có chút kỳ quái."Đường Tâm Lạc nhớ lại lúc ấy, Lục Dục Thần vịn Cố Huyên Nhi, thì anh hơi nhíu mày."Đúng rồi, mình nhớ ra rồi!""Lúc mình gặp Lục Dục Thần và Cố Huyên Nhi, rõ ràng bọn họ đã tách ra đi. Nhưng mình vừa quay đầu, thì bỗng nhiên Lục Dục Thần rất thân mật với Cố Huyên Nhi. Khi đó mình chỉ lo đau lòng, nên quên chú ý chi tiết kỳ quái này.""Mình nhớ...Lúc ấy, trên mặt Cố Huyên Nhi, hoàn toàn biểu hiện vẻ mặt thụ sủng nhược kinh. Cái loại cảm giác này, nói thế nào nhỉ...Giống như là bọn họ bình thường, chưa từng thân mật như vậy."iIều Nhân Nhân nghe Đường Tâm Lạc nói, cũng mãnh liệt gật đầu."Chị Tâm Lạc nói đúng, tuy lúc trước anh Dục Thần xém cưới chị Huyên Nhi, nhưng bọn họ thật sự chưa từng tiếp xúc thân mật với nhau. Gần như anh Dục Thần