Bộ lễ phục đắt tiền như vậy, nhân viên ở đây chỉ muốn Vạn Vi Vi mua liền.
Nghe thấy Đường Tâm Lạc nói Vạn Vi Vi không hợp cũng quay sang ghét bỏ cô, thấy Vạn Vi Vi quay sang hỏi ý kiến cô thì lập tức nhảy ra khuyên.
"Vạn tiểu thư, đây chính là bộ lễ phục nổi tiếng nhất tiệm của chúng tôi, vừa rồi cũng giới thiệu với cô đó, đây là nhập từ Mỹ. Khí chất của Vạn tiểu thư xuất chúng, mặc bộ lễ phục này hết sức sang trọng. làm sao không hợp được chứ!"
"Đúng vậy, Vạn tiểu thư sang trọng như thế, lễ phục bình thường sao xứng với cô được. Cô xem... Màu này hết sức tôn màu da của cô lên."
Một nhân viên khác sờ lên da tay cô.
Thấy Đường Tâm Lạc còn muốn khuyên nhủ lập tức đổi giọng: "Đường Đại tiểu thư hình như dạo này hơi khó khăn? Cho dù cô không mua nổi thì cũng đừng thấy Vạn tiểu thư mặc đẹp, ghen tị rồi ngăn cản chứ!"
"Đúng vậy, lúc trước Đường Đại tiểu thư là khách quen của cửa hàng chúng tôi, lễ phục ở đây như thế nào cô cũng biết mà. Trước kia có tiền thì cô mua, bây giờ khó khăn lại cản Vạn tiểu thư mua. Đường Đại tiểu thư không nên làm vậy chứ..."
Hai nhân viên mỗi người một lời, nâng cao Vạn Vi Vi và chê bai Đường Tâm Lạc.
Hôm nay ở thành phố A, chỉ cần là giới thượng lưu, ai mà không biết hoàn cảnh của Đường Tâm Lạc chứ.
Không những vì hành động xấu hổ bị Lục thiếu đuổi khỏi cửa, còn vì làm mất mặt mũi của Đường gia nên bị cắt đứt quan hệ.
Nghe nói cổ phần cuối cùng cũng mất hết đi.
Hoàn cảnh như vậy, hừ, cũng dám tới cửa hàng cao cấp sao?
Đường Tâm Lạc bị lời của hai nhân viên khiến cho hoang mang, cô không hề biết chuyện cổ phần của Đường thị đã bị chuyển nhượng, càng không biết trong hai tuần cô đi khỏi thành phố A, Đường gia và Lục Kình Hạo đã hợp tác bôi nhọ cô như thế nào.
Nhưng cho dù không biết, cô cũng cảm nhận được sự khinh thường của hai người nhân viên.
Đường Tâm Lạc đột nhiên thấy buồn cười, cô trước
mặt người ta cản trở việc làm ăn, khó trách người ta nổi giận.
Thấy Vạn Vi Vi yêu thích không nỡ buông tay, Đường Tâm Lạc lắc đầu, thôi, cô cũng không xen vào chuyện người khác nữa.
"Vi Vi, nếu cậu thật sự thích thì mua đi. Nhưng mà cậu nên mặc thử coi xem hợp không."
Dù sao Vạn Vi Vi cũng là bạn thật của Đường Tâm Lạc, cô vẫn không nhịn được khuyên nhủ cô ta.
Cô biết tình trạng của Vạn Vi Vi, tuy rằng trong một hai năm nay, cô ta trong giới giải trí cũng tiến lên không ít... Những loại lễ phục này hở một tí cũng hơn mấy triệu, mua về cũng chỉ mặc được một hai lần.
Đường Tâm Lạc biết Vạn Vi Vi tự mình trả tiền, sợ sau này cô ta hối hận nên không nhịn được khuyên thêm.
"Được rồi, tớ biết..." Vạn Vi Vi cắt lời Đường Tâm Lạc, cao hứng nói: "Tớ vào trong mặc thử."
Vạn Vi Vi chỉ mong mình mặc bộ lễ phục này trước mặt Đường Tâm Lạc, cô không đợi được muốn thấy vẻ mặt hâm mộ của Đường Tâm Lạc.
Vạn Vi Vi vào trong phòng thay đồ, lúc đó Đường Tâm Lạc cũng tùy ý đi xem một chút.
Giá cả này quả thật không phải phong cách của cô, lúc trước vì muốn mẹ vui nên cô mới mặc những bộ đồ sang trọng vậy, bây giờ không cần thiết, giá tiền này đối với cô quả thật rất lãng phí.
Hơn nữa vừa rồi chìm đắm trong một đống trang phục xa xỉ, bây giờ tới đây quả thật có chút nhàm chán.
"Không mua nổi thì đừng nhìn khắp nơi, cho dù thích thì cô có tiền mua sao?" Một nhân viên không nhịn được khi thấy hành động của Đường Tâm Lạc, không nhịn được lên tiếng giễu cợt.