(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy bà Lý ở nước ngoài rất lâu, nhưng bà được Lục gia cử qua nước M để chăm coi sản nghiệp , có thể nói, địa vị rất cao.Thật ra so về kinh nghiệm, thì bà Lý còn nhiều kinh nghiệm hơn bà Trương rất nhiều.Sỡ dĩ lúc trước cử bà qua nước M, là vì năm đó Lục gia xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn.Nhưng cho dù thế nào, thì bây giờ bà Lý đã trở về, những người làm ở Lục gia, không ai không dám nể mặt.Bị bà mắng cho một trận, tất cả đều hoảng hồn.Bọn họ thật sự là cố ý, bởi vì không quen thái độ tu hú chiếm tổ chim khách của Cố Huyên Nhi.Thiếu phu nhân đã ly hôn với thiếu gia đâu, mà cô ta lại trơ mặt chuyển vào.Thật sự là quá khinh thường người khác!"Thế nào, ánh mắt của các người là có ý gì, không phục hả?"Bà Lý phát hiện, có mấy người hầu vẫn căm phẫn nhìn bà, nhất thời nổi đóa."Cho đến bây giờ, Lục gia không nuôi những người làm không coi ai ra gì như các người! Nếu các người cảm thấy tôi nói không đúng, vậy thì qua nói với Mạnh quản gia đi. Tôi muốn xem xem, Mạnh quản gia sẽ cảm thấy các người không đúng hay tôi không đúng."Mấy người hầu còn không phục, nghe bà Lý nói đến Mạnh quản gia, liền ngậm miệng lại.Nếu chuyện này tới tai Mạnh quản gia, chỉ sợ công việc này của bọn họ không giữ nổi nữa.Cho dù Cố Huyên Nhi có thân phận gì, nhưng cô ta quả thật là khách của Lục gia.Làm người hầu của Lục gia, bọn họ không có tư cách khi dễ khách."Bà Lý, thật xin lỗi..Chúng tôi biết sai rồi.""Đúng vậy, xin bà đừng nói chuyện này với Mạnh quản gia..."Tất cả người hầu đều sợ bà Lý tốt cáo, nên đều cầu xin tha thứ.Chỉ là còn chưa nói hết, liền nghe một giọng nữ dịu dàng vang lên."Bà Lý...Sao vậy? Sao lại thành như vậy...""Tiểu thư Huyên Nhi, ngài xuống rồi à. Có đói bụng hay không? Ngại quá, mấy người hầu này không hiểu quy củ, nên tôi mới làm như vậy...Tôi sẽ cùng người làm chuẩn bị thức ăn cho ngài.""Không sao bà Lý, tôi không sao..." Cố Huyên Nhi muốn nói tiếp nhưng lại thôi.Bà Lý