Trúc lâm bị gió thổi qua, phát ra từng âm thanh “xào xạc”, vậy mà khi Cô Thiên Minh đạp lên cành trúc lại nhẹ nhàng như không. Hắn dùng tốc điện quang hoả thạch, thoắt ẩn thoắt hiện giữa trúc lâm, hai tay cũng liên tiếp phóng ra vô số ngân châm.Thiên Mệnh bị vây trong rừng trúc không ngừng quán thông linh khí lên lòng bàn tay, trái phải liên chưởng đánh bay ngân châm. Nhưng thân thể vẫn không cách nào theo kịp tốc độ khủng khiếp kia, trên người đã bị đâm thành nhím.Mặc dù ngân châm chỉ dày hơn sợi tóc một ít nhưng do được cố tình chuẩn bị nên khi đâm vào người liền có cảm giác đau đớn dị thường, cảm giác giống như bị lôi điện xuyên qua, vô cùng thống khổ. Nhưng nếu chỉ một thoáng trì trệ hành động lại bị tiếp chục đạo đánh đến, chỉ có thể vừa chịu đựng đau đớn vừa liên tục chống đỡ công kích từ bốn phương tám hướng.Đây chính là phương thức “luyện tập địa ngục” Cô Thiên Minh tự mình nghĩ ra. Dùng lôi điện nguyên tố ngưng tụ ngân châm, phối hợp với hiểu biết về huyệt đạo của hắn nên mỗi châm đều là không hề sai lệch, trực tiếp cấm vào một trăm lẻ tám huyệt vị trên cơ thể. Dùng lôi điện kích thích huyệt vị tăng cường lưu thông máu, còn tẩm vào ngân châm vô số linh khí để cơ thể nhanh chống hấp thụ. Là phương pháp luyện thể tốt nhất thiên hạ.Không những vậy, còn bắt Thiên Mệnh phải vận khí chống lại ngân châm chính là muốn y tăng cường khả năng điều khiển khí lực ở nội thể. Tốc độ lại càng là yếu tố khỏi phải bàn đến. Ngày đầu luyện tập Thiên Mệnh không đỡ nổi dù chỉ một châm, nằm trên đất rên la như muốn chết đi sống lại nhưng dần dần hắn cũng đã cải thiện được chút tình hình, đến ngày thứ bảy luyện tập lượng châm trên cơ thể đã giảm đi rõ rệt.Bên chỗ Lam Thần cũng giống như Thiên Mệnh phải đối phó bạo vũ lê hoa của Cô Thiên Minh, khác ở chỗ y là Ngự Khí cảnh nên cách luyện tập lại chính là ngưng tụ linh khí thành áo giáp bao bộc lấy cơ thể. Nếu Luyện Thể dùng linh khí hóa cứng thân thể thì Ngự Khí lại còn phải phát tán linh khí ra ngoài, tạo nên khí giáp. Nhưng đó là cách thức của phàm nhân, Cô Thiên Minh năm đó phong hóa tuyệt đại, đệ tử tất nhiên cũng không được tầm thường. Hắn buộc Lam Thần không những dùng khí hộ thể còn phải trực tiếp ngưng khí thành ngân châm chống lại lôi châm của bản thân. Việc xem như dễ dàng nhưng kỳ thực là thiên đại khó khăn. Tập trung điều khiển linh khí đã khó vô cùng giờ lại càng phải ngưng tụ nó thành hình, Lam Thần dĩ nhiên cũng phải giật gấu vá vai. Không còn một giây để thở.Tự thủy lưu niên, đã quá hơn tháng kể từ lúc hai tiểu tử cùng Cô Thiên Minh luyện tập, giờ đây bọn chúng đã tiến bộ không ít. Lam Thần đối với ngự khí đã xem như tùy tâm sở dục, bước dài đến Ngự Khí cảnh, Thập Trọng. Thiên Mệnh cũng là bị vô số lôi châm kích thích, kinh mạch trong nội thể hoàn toàn thay đổi, nồng đậm linh khí, thân thể lúc này cứng cáp đến mức đao thương bất nhập, thực lực cũng tăng vọt lên Luyện Thể cảnh, Thập trọng, ẩn ẩn còn đang dòm ngó cánh cửu Ngự Khí cảnh.Bên trong rừng trúc lúc này, hai thiếu niên đang đứng đối diện Cô Thiên Minh.“ Hai ngươi thực lực trong một tháng này tăng tiến vượt bật nhưng lại chưa từng thực chiến qua. Hôm nay gọi đến là muốn kiểm tra hai người các ngươi. Trong vòng ngàn chiêu nếu có thể đánh trúng ta xem như các ngươi thắng.”Thiên Mệnh trực tiếp lên tiếng.“Trình độ của ngươi bỏ xa bọn ta tám con phố. Dù có liều mạng cũng chưa chắc chạm được vào người ngươi.”Lam Thần hiểu ý sư tôn cũng liền đỡ lời.“ Ngươi thôi ngốc đi. Ý sư tôn chính là sẽ giảm xuống tu vi, cùng chúng ta so đấu.”Cô Thiên Minh trực tiếp đánh lên đầu Lam Thần.“ Tiểu tử ngốc nhà ngươi đúng là giỏi tính kế người khác.”Ba người một hồi đấu khẩu, Cô Thiên Minh trực tiếp áp chế tu vi xuống Khống Thần cảnh, tế ra mao bút đánh tới.Lam Thần nhanh nhẹn dị thường, ngân tiên ngang hông nhoáng cái đã xuất ra cản lấy thế công, sau đó múa loạn thành một vòng tròn ngân sắc bao lấy thân thể.Thiên Mệnh không chịu yếu thế, song quyền lao đến. Trong vòng một tháng này, Cô Thiên Minh đã nói cho hắn nghe rất nhiều chuyện về nhân sinh quan, hắn cũng dần hiểu cái gì là cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua. Hắn cũng được nghe một số chuyện về gia gia lúc trẻ, biết được ông là bậc nào anh hùng, chính là người đã hợp lực cùng Kỳ Lân chống lại Quần Ma Hội. Thiên Mệnh cũng muốn một ngày được giống như vậy, hắn không suy nghĩ cao xa sẽ cứu lấy cả thiên hạ, chỉ mong có thể bảo vệ người bên cạnh bình an vô sự. Nhất là sau khi chứng kiến Mị Nguyệt nhất kích đồ sát Truy Phong Thành, chứng kiến Lam Thần bi thống khi nhìn người thân ngã xuống trước mắt. Nội tâm là tuyệt đối sẽ không muốn để chuyện như vậy tiếp tục tái diễn.Tay một quyền, chân một cước Thiên Mệnh không ngừng công tới. Lần này hắn xuất thủ đã nhanh hơn lúc giao chiến với Tam Lang gấp mấy lần, thi thoảng còn xuất hiện tàng ảnh.Cô Thiên Minh như một con đại hồ điệp nhẹ nhàng né trái né phải, từ đầu hắn chỉ muốn né tránh để xem xét năng lực nhưng càng về sau công kích càng thêm phần mãnh liệt đành phải xuất bút đánh ra mấy đạo mực nước.Thiên Mệnh vậy mà không hề quan tâm, dũng mãnh lao. Cô Thiên Minh thoáng kinh ngạc, hắn biết rõ uy lực một kích kia, nếu đánh trúng thì thương tích cũng không nhẹ. Trong một khắc đó, Thiên Mệnh trực tiếp lộn người, thân thể lăng không tránh thoát mực nước, quyền bên phải