CHƯƠNG 161: PHÁT TIẾT
Editor: Luna Huang
Bóng đêm u tĩnh, đã qua canh tư, bên trong Hiên vương phủ an tĩnh vẫn sáng ngọn đèn dầu.
Dạ Quân Ly ngồi ở trước án thư, ngón tay khẽ xoa ngạch tâm, nhắm mắt nghỉ ngơi, Lăng Túc đẩy cửa đi đến.
“Sự tình làm xong chưa?” Dạ Quân Ly không ngẩng đầu, thanh âm trầm thấp lộ ra vẻ uể oải.
Lăng Túc có chút đau lòng, tròn một ngày vương gia nhà bọn họ đều đang xử lý chuyện của Mạnh phủ, tuy rằng giải quyết xong Mạnh Yên Nhiên rồi, nhưng còn có Mạnh phu nhân cùng Lâm ma ma.
Mạnh phu nhân dù sao cũng có danh hiệu cáo mệnh phu nhân, không thể tùy tùy tiện tiện giết chết. Nên có một số việc, còn cần cẩn thận mưu hoa, cho người nhìn không ra phá trận.
“Vương gia yên tâm, hết thảy đều an bài thỏa đáng.” Lăng Túc ôm quyền trả lời.
Dạ Quân Ly mở mắt ra gật đầu, lại hỏi: “Đại Lý bên kia có động tĩnh gì?”
“Bởi vì liên lụy đến Thất Sát môn, nên Đại Lý còn chưa định án.” Lăng Túc cảm thấy rất kỳ quái, chuyện của Mạnh Yên Nhiên thế nào vô duyên vô cớ dính dáng đến Thất Sát môn.
Nhưng Dạ Quân Ly lại lòng biết rõ, vốn có việc của Mạnh Yên Nhiên, hắn hoàn toàn có thể làm vô thanh vô tức, nhưng hắn chính là nuốt không trôi khẩu khí kia, cho nên mới cho người đem thi thể của Mạnh Yên Nhiên ném trên đường cái, tùy ý nhục nhã.
Chuyện này vốn có thể trở thành một cái cọc án chưa giải quyết, nhưng để Dạ Quân Ly hết ý là, nhị ca hắn có bản lĩnh giúp hắn giải quyết tốt hậu quả, rửa sạch lời đồn đãi trên người tiểu Cửu.
Xem ra trên người nhị ca này của hắn còn có rất nhiều bí mật hắn không biết!
“Tiếp tục nhìn chằm chằm, có tin tức gì tùy thời đến bẩm.” Dạ Quân Ly nói đứng lên, chuẩn bị đi trở về nghỉ ngơi, chỉ là hắn liền nghĩ tới một việc, ngẩng đầu nhìn Lăng Túc hỏi hắn: “Người tản lời đồn đãi, tra được chưa?”
Sắc mặt Lăng Túc hoảng hốt, bất an nắm tay, hắn không dám giấu diếm chỉ phải cúi đầu trả lời: “Là Phong cô nương!” Dừng một chút hắn còn nói thêm: “Phong cô nương trúng kế của Mạnh Yên Nhiên, nên…”
Mâu quang của Dạ Quân Ly thu lại, trên mặt không thấy ngoài ý muốn, trước ở mật thất Mạnh Yên Nhiên hỏi hắn, cũng đã để Dạ Quân Ly đoán được, việc này có liên quan đến Phong Nguyệt Nùng!
Trong lòng hắn ủ một đoàn lửa giận, không biết nên làm sao phát tiết? Mang theo một thân lệ khí, hắn không nói được một lời đi ra ngoài, Lăng Túc vội vội vàng vàng đuổi theo, chỉ nghe ầm ầm một tiếng, một chưởng của Dạ Quân Ly vỗ nát giả sơn trong viện.
Lăng Túc sợ đến đáy lòng lộp bộp một