CHƯƠNG 193: QUỶ SỰ VIỆT PHỦ 1
Editor: Luna Huang
Mạnh Thanh Hoan nhớ tới lúc trước Dạ Quân Ly từng nói, lúc trước quý công tử thay Triêu Cấm chuộc thân chính là họ Việt, nhìn phủ đệ khí phái như thế, hiển nhiên là nhà có tiền.
Mà Việt phủ lại có đèn lồng trắng, tựa hồ toàn bộ đáp án đều chôn sau đại môn chu hồng sắc đóng chặt này.
“Lăng Túc, đi gõ cửa.” Dạ Quân Ly nhìn những đèn lồng trắng này vẫn còn rất mới, hiển nhiên trong Việt phủ còn có người.
Lăng Túc tiến lên đây, gõ đại môn, qua hồi lâu mới có người ở phía sau cửa khẩn trương hỏi: “Là ai?”
Dạ Quân Ly liếc hai tròng mắt, thanh âm lạnh lùng nghiêm nghị nói: “Sư huynh muội mấy người chúng ta đi qua nơi này, nghe nói chuyện ma quái quý địa, mà chúng ta hiểu sơ thuật trừ tà, hi vọng biết rõ ràng khởi nguyên của tai hoạ này.”
Người sau cửa run giọng trả lời: “Mời các ngươi chờ, ta đi bẩm báo công tử nhà chúng ta.”
Khóe môi của Dạ Quân Ly khẽ nhếch, mâu sáng lóng lánh. Nếu bọn họ lấy tên thương nhân cầu kiến, tất sẽ khiến người hoài nghi, biện pháp tốt nhất giả vờ làm người trừ tà, bởi vì hiện tại Phong Đô cần nhất đó là trừ tà!
Không bao lâu, đại môn chu hồng sắc đóng chặt kia mở ra, một công tử trẻ tuổi thân mặc y bào trắng thuần đi ra, hắn hướng tới đám người chắp tay nói: “Tại hạ Việt Vĩnh Nham, xin hỏi các vị đến từng đâu?”
“Linh Sơn.” Môi mỏng của Dạ Quân Ly khẽ mím, vẻ mặt ngạo nghễ.
Việt Vĩnh Nham nghe được hai chữ Linh Sơn, sắc mặt cả kinh, lập tức trôi nổi vui sướng hỏi: “Các ngươi là đệ tử Ngọc Hà môn của Linh Sơn?”
Dạ Quân Ly hừ nhẹ một tiếng, trên mặt xem thường cười nhạo nói: “Việt công tử là đang thử chúng ta sao? Trên Linh Sơn không có Ngọc Hà môn, chỉ có Vô Âm cốc, chỉ là Vô Âm cốc ẩn giang hồ nhiều năm, sớm đã không có người biết nữa. Bất quá ta nghĩ Việt công tử biết.”
Việt Vĩnh Nham biến sắc, vội hỏi: “Các vị chớ trách, thật sự là ngày gần đây bọn bịp bợm giang hồ nhiều lắm, đều dùng khẩu hiệu trừ tà hàng ma, cho nên. . .” Mặt hắn lộ vẻ xin lỗi, thở dài: “Ta cũng bất đắc dĩ mới có thể thử các ngươi như vậy, mong rằng chư vị thứ lỗi!”
Dứt lời hướng tới mấy người bọn họ chỉnh đốn trang phục hành một đại lễ.
Dạ Quân Ly thiêu mi, mỉm cười, nâng tay dìu hắn đứng dậy, nói: “Việt công tử có điều hoài nghi cũng là