CHƯƠNG 194: QUỶ SỰ VIỆT PHỦ 2
Editor: Luna Huang
“Xá muội vì Việt gia cam nguyện hy sinh chính mình, là Việt gia chúng ta có lỗi với nàng!” Việt Vĩnh Nham nghĩ đến muội muội trong lòng liền bị đâm mà đau, trên mặt tràn đầy thống khổ cùng buồn bã.
Mạnh Thanh Hoan cau mày, nàng nhìn Việt Vĩnh Nham thương tâm như thế thật cũng không giống giả, chỉ là chuyện tình của Triêu Cấm sao lại thế này?
Khi nói chuyện, Việt Vĩnh Nham mang theo bọn họ đi tới phòng khách, Mạnh Thanh Hoan mới phát hiện, tuy rằng Phong Đô sớm biến thành một tòa quỷ thành, nhưng hạ nhân nô bộc Việt gia cũng còn ở.
Sau khi dâng trà, Việt Vĩnh Nham liền nói về chuyện ma quái của Phong Đô, lời hắn nói cơ bản nhất trí với lời của thôn trưởng Cực Nhạc thôn.
Trong một đêm người bị chết xuất hiện, quấy nhiễu Phong Đô, tiếp theo phương sĩ hàng ma ngộ hại, cao tăng bị ám ảnh, quỷ vương lựa chọn Thẩm gia, ôn dịch phát sinh.
Trong một tháng, ôn dịch bắt đầu từ Thẩm gia khuếch tán ra chung quanh, dân chúng lầm than. Mà Việt gia đã trở thành lựa chọn thứ hai của quỷ vương!
Việt lão gia vì mấy chục tính mạng trên dưới Việt gia, mà hy sinh nữ nhi của mình Việt Như Yên, sau khi tiễn Việt Như Yên đi, Việt lão gia liền bệnh không dậy nổi, hiện giờ nắm giữ Việt gia đó là Việt Vĩnh Nham!
Nghe Việt Vĩnh Nham kể, đám người trầm mặc vài phần, đều tự cân nhắc, đột nhiên nghe Dạ Mạch Hàn hỏi: “Các ngươi đưa Việt tiểu thư đi đâu rồi?”
Việt Vĩnh Nham nói: “Kiệu hoa đưa đến miếu quỷ vương trong thành, ta núp ở bên cạnh nhìn, giờ Tý đi qua, kiệu hoa đã bị tiểu quỷ khiêng đi, vốn ta nghĩ đuổi theo, cũng không biết vì sao người ta mang đến toàn bộ té xỉu trong miếu quỷ vương, thẳng đến sáng sớm hôm sau tỉnh lại.”
Miếu quỷ vương này là sau khi chuyện ma quái trong thành phát tán ý đặc biệt thi công, các loại đồ tế dâng lên đều biến mất sau giờ tý.
Thần kỳ chính là, phàm là đồ hiến tế đều có thể tránh gặp vận rủi, người tránh thoát tai ương của quỷ vương, hiện giờ đều ở trong Phong Đô thành, chỉ là đại môn từng nhà đóng chặt, không dám đi ra thôi.
“Quỷ vương huyết lệnh lại là thứ đồ gì?” Dạ Mạch Hàn lại hỏi.
Nhắc tới vật này, trong lòng Việt Vĩnh Nham không khỏi phát lạnh, hắn trầm giọng trả lời: “Một khối lệnh bài dính đầy máu