CHƯƠNG 292: NHỊ CA ĐÁNG THƯƠNG
Editor: Luna Huang – ngay từ đầu ta đã cảm thấy ông đáng thương rồi
Trường Lan quay đầu lại nhìn bọn họ, trên mặt có chút bất đắc dĩ nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng trêu ghẹo ta nữa.” Hắn nói, giọng nói đột nhiên nhận chân vài phần, nói với bọn họ: “Sự tình hôm nay, cám ơn các ngươi!”
Nếu không có Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan tìm được hung thủ, hắn cũng không có khả năng theo đầu mối tìm được chuyện phía sau án mạng này.
Nguyên tưởng rằng Trầm Nhàn là người của An vương xếp vào ở trong cung, ai biết, dĩ nhiên là An vương tìm một kẻ chết thay! May mà bọn họ phá án này trong một ngày, không thôi chỉ sợ Trầm Nhàn sẽ bị An vương diệt khẩu, chết không có đối chứng!
“Là bằng hữu cũng đừng nói tạ ơn.” Dạ Mạch Hàn nhướng nhướng mày, trước Trường Lan làm nhiều việc cho bọn họ, mà nay bọn họ bất quá là giúp chút xíu, quét sạch triều đình của Thánh Dương quốc, để địa vị thái tử của Trường Lan càng thêm vững chắc mà thôi!
Còn nữa, công thần lớn nhất chắc là Dạ Quân Ly và Mạnh Thanh Hoan mới phải!
Hắn đưa mắt qua đó, đã thấy một đôi mắt to tươi ngon mọng nước của Mạnh Thanh Hoan, không ngừng đánh giá Trường Lan.
“Làm sao vậy?” Trường Lan sớm liền phát hiện ánh mắt xem kỹ của Mạnh Thanh Hoan, mâu quang của hắn thanh nhuận như nước, khóe môi khẽ giơ lên lộ ra dáng tươi cười ôn hòa thư thái.
Mạnh Thanh Hoan cười cười, mới thu hồi đường nhìn nói: “Không có gì, chính là cảm thấy chu sa ở ngạch tâm của ngươi quá dễ nhìn.”
Nàng vẫn là lần đầu tiên thấy dung mạo chân thật của Trường Lan, bất quá chỉ là sinh ra một viên chu sa huyết sắc, nhưng cho nàng một loại cảm giác kinh diễm.
Bởi vì Trường Lan có khí chất như tiên vậy, hơn nữa dung mạo tuấn lãng của hắn và chu sa chí này dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ, có thể nói là kinh diễm tuyệt luân, độc nhất vô nhị!
Trong lòng Dạ Quân Ly có chút khó chịu, bất quá hắn cũng không phủ nhận lời của Mạnh Thanh Hoan, Trường Lan đúng là tồn tại rất đặc biệt.
Hắn là quân tử quang minh chính đại nhất thế gian này!
Vọng Thư Uyển.com
Trường Lan đạm đạm nhất tiếu, hắn nhớ lại thủ cung sa đã mất của Mạnh Thanh Hoan, trên trán bản thân có thêm một chu sa chí, phảng phất trong chỗ u minh có một loại lực lượng để bọn họ dây dưa cùng một chỗ, không giải được, cắt không đứt!
Hắn hít sâu một hơi, tản ra tư