[Threeshot] Đôi Mắt Lửa

Chương 1


trước sau


Author: Soshiwinter1992

 

Disclaimer : Nhân vật không thuộc về au.

 

Pairing :Yulsic.

 

Rating : PG

 

Category : General
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

 

Note: Cái này không ảnh hưởng tới tiến độ của fic “Lỗi lầm không thể tha thứ”  đâu, chỉ là mình cá với 1 đứa bạn sẽ viết đc fic này thôi, hơn nữa cũng là Threeshot nên sẽ nhanh end mà ^^

 

Đôi mắt lửa

- Tại sao chúng ta phải đến cái nơi khỉ ho cò gáy này chứ? Tên giám đốc bụng phệ chết tiệt! - Yuri lầm bầm trong miệng của mình khi cô và người bạn đồng nghiệp phải đến một vùng quê hẻo lánh để khảo sát tình hình thực tế.

- Tôi thấy cũng bình thường mà, cậu thôi kêu ca và lo dọn đống hành lý của mình đi! - Jessica buông lời nói cuối cùng rồi bỏ vào phòng tắm đóng cửa lại.

Một cái bĩu môi chán chường, Yuri cũng không thích cả người bạn đồng hành này: Cô gái kỳ quái!

Jessica ngồi trên giường lau tóc của mình nhìn Yuri khó hiểu: Sao cậu không đi tắm đi!

- Từ từ! - Mặc dù cao giọng nhưng không giấu được vẻ sợ hãi bên trong câu nói.

- Cậu sợ?

- ...

- Yên tâm đi, tôi vừa tắm xong, không có vấn đề gì đâu, cậu tắm trễ quá nước sẽ lạnh đấy, dưới quê không có máy nước ấm đâu.

- Biết rồi, nhưng mà... đèn mờ quá... - ôm bộ quần áo trong người Yuri ngượng ngùng đáp, chả lẽ bảo Jessica đứng trước cửa phòng tắm cho mình an tâm đi tắm sao *lol*

- Được rồi, cậu vào tắm đi, tôi đứng ở đây chờ cậu ra cho. - Hiểu được nỗi bất an của cô bạn, Jessica đứng dậy bước đến cánh cửa bên cạnh Yuri.

- Tôi không có bảo cậu nha... là cậu tự nguyện đứng đó! - Hùng hồn là thế nhưng khi cánh cửa vừa khép đã vội bật tung, cái đầu đen bóng hé ra ngoài: Cậu không được bỏ đi đâu đấy!

- Biết rồi!

Treo bộ đồ ngủ lên bắt đầu cởi quần áo ra, đôi mắt Yuri vẫn không ngừng dáo dác khắp phòng thầm lẩm bẩm: không sao, không sao đâu...


- Má ơi, nước lạnh thế này. - Yuri nhăn mặt khi vừa múc một ca nước xối lên người, hơi lạnh của  nước làm cho làn da non của mình phát run nổi hết da gà da vịt, cắn môi nhắm chặt mắt múc thêm một ca nữa nhưng trước khi cô kịp xối nó vào người thì một bàn tay đầy máu hiện rõ những đường gân đen từ trong xô thò ra ngoài nắm lấy tay cô lại.

Đôi mắt vừa mở ra đã trợn tròn nhìn vào bàn tay đắm đuối, cả người như bất động.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Yuri hớt hãi chạy ra ngoài đâm sầm vào người Jessica khi cô ấy đang chơi game trước cửa.

- Au, cậu làm gì mà la dữ thế, điếc hết cả tai? - Jessica xoa xoa trán mình vừa bị cụng trúng vào cằm Yuri đỏ ửng.

- Có ma... có ma... - Yuri quên bắn cả đau mếu máo nói, quên luôn chuyện bản thân đang không mặc gì trên người ><

- Tôi có thấy cái gì đâu. - Đưa mắt lướt nhìn vào trong kiểm tra, Jessica lên tiếng phủ nhận.

- Có mà… lúc nãy có một bàn tay từ trong xô nước nắm chặt lấy bàn tay của tôi… cảm

giác rất ớn lạnh… -Yuri ấp úng đến phát tội.

Jessica bước vào trong lấy một cái khăn cúi xuống quàng và người Yuri: Tôi thì thấy cậu nên mặc đồ vào nếu không muốn bị cảm lạnh.

- A…- Gương mặt sợ hãi nay lại điểm thêm chút bối rối của ngượng, Yuri đưa tay lên kéo chiếc khăn che kín những chỗ cần thiết: Cảm ơn…

Nhìn lại phòng tắm lần nữa trước khi cùng Yuri trở về phòng ngủ, gương mặt phảng phất một chút bí ẩn khi Jessica nhìn thấy đóm sáng phát ra từ chiếc gương trong phòng.

.

.

.

- Chúng ta ngủ chung có được không… ý tôi là sẽ ấm hơn, trời lạnh nên…-Yuri ôm chặt cái gối trong người không biết mở lời thế nào cho phải, bây giờ bắt cô ngủ một mình trên giường thật sự là một cực hình cho dù Jessica có nằm ở chiếc giường đối diện.

- Ừm! - Nhích người sang một bên lộ ra khoảng trống để Yuri có thể nằm vừa.

- Cảm ơn!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

- Bình thường cậu rất ít nói cảm ơn tôi, hôm nay nói nhiều thế!

- À… vậy sao?

- Ngủ đi, mai còn phải làm việc.

- Ừm, ngủ ngon!

Đôi mắt mệt mỏi chầm chậm khép lại đưa Yuri chìm vào giấc ngủ còn vương chút lo sợ và hoang mang. Bên cạnh Jessica vẫn chưa nhắm mắt, con ngươi màu nâu sẫm bất ngờ bao phủ một màu đỏ rực như xuyên cả màn đêm đen ngòm.

- Cô là ai?-Giọng nói rất khẽ vang lên.

- Cô nhìn thấy được tôi sao? - trong đêm tối một cô gái từ từ bước ra với mái tóc  rũ rượi che gần hết khuôn mặt trắng bệch của mình, chỉ đủ lộ lên đôi tròng đen sâu hoắm cùng đôi môi khô nứt vô cùng ghê sợ nhưng sắc mặt Jessica vẫn không hề thay đổi, cô đã quá quen với điều này.

- Phải, từ sau tai nạn 2 năm trước tôi có khả năng nhìn thấy các linh hồn, chính xác hơn là oan hồn.

- Thế à!

- Nhưng tại sao cậu ấy lại nhìn thấy cô và cô hù dọa cậu ấy vì mục đích gì?

- Cô đoán thử xem, người bình thường không nhìn thấy được tôi đâu…-Hồn ma nở một nụ cười trước khi chìm vào màn đêm như cách mà cô ấy xuất hiện.

TBC

Viết tới đây thôi, còn viết nữa chắc khỏi ngủ quáT.T. Mình sẽ thực hiện được điều mà trước giờ mình không dám làm, viết fic ma, mong rằng sẽ không còn sợ ma nữa hahah…hix

Chúc các bạn ngủ ngon. Happ new year!!!!!!!!!



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện