[Threeshot] Đôi Mắt Lửa

Chương 5


trước sau


Để các bạn chờ lâu mình cảm thấy có lỗi, định sẽ viết hết một lần rồi up luôn nhưng chắc phải 1 part nữa vì hiện tại mình đang bận, vì threeshot nên mình sẽ lướt một số đoạn không quan trọng thay bằng lời kể nhé!

Chap 3.3

“Yuri!”-Jessica lên tiếng khi nhìn thấy Yuri có dấu hiệu tỉnh lại, cô ấy đã ngất xỉu ngay lập tức khi biết bản thân vừa cầm chính là xương của hồn ma.

“Jessi… ”-Giọng nói run run, Yuri chống tay ngồi dậy, đôi mắt sợ sệt nhìn một lượt khắp không gian nơi họ đang ngồi.

“Nếu động một chút mà cô cứ xỉu thế này thì đến 3 năm cô cũng không điều tra được gì nói chi là ba ngày.”-Hồn ma lại xuất hiện trên đỉnh đầu họ.

“Không phải là tại cô sao, nếu cô nói ngay từ đầu là đến chỗ xác của cô tôi đã có sự chuẩn bị rồi, tôi dám cá cô cố tình đẩy ngã tôi té lên bộ xương cô.”-Vừa lấy lại ý thức Yuri đã rất tức giận la to, ngón trỏ chỉ thẳng lên hồn ma đang giương đôi mắt thách thức nhìn mình.

“Phải thì đã sao, đồ chết nhát.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cô… ”

“Đủ rồi!”-Giọng nói nhẹ tênh thốt lên nhưng đủ khiến bầu không khí lắng xuống.

Yuri cũng không đôi co với hồn ma “ác ôn” kia nữa, cô biết mình không còn nhiều thời gian, hướng về phía cô bạn lên tiếng, làm sao cô có can đảm nhìn vào bộ xương ghê rợn này: “Jessica, cậu nhìn giúp tôi bộ xương kia với, có điểm gì khác thường hay rạn nứt không?”

“Tôi đã quan sát lúc cậu ngất xỉu rồi. Bộ xương này có một vết rạn ở hộp sọ cho thấy trước khi chết đã từng bị đánh vào đầu, nhưng ở phần xương cổ còn phát hiện vết nứt, không loại trừ khả năng bị bóp cổ.”-Jessica tổng kết lại.

“Thật ra thì… đứng xa ra coi!”-Yuri bực mình vì hồn ma đang tiến gần mình khi cô định thu hết can đảm nhìn vào bộ xương, đã sợ muốn chết được rồi còn cái hàn khí lạnh óc kề bên làm sao mà chịu nổi.

“Hừm, có nói không thì bảo đồ chết nhát!”-Hồn ma bị quê lùi về sau một khoảng, dù vậy vẫn cố gắng chọc tức Yuri.

“Cô không phải người của làng này, quần áo và đồ vật trên người cô dù không còn nguyên vẹn như ban đầu nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là sản phẩm nổi tiếng của nhãn hiệu Chanel năm ngoái cùng chiếc điện thoại đã bị rỉ sét nặng vẫn thấy rõ là  Dior Phone Touch, xem ra cô là người rất sành sỏi nhỉ?”-Yuri nhếch môi bình luận.  

“Biết rồi còn hỏi?”-Hồn ma cũng vênh mặt tự đắc.

  “Được cái chết yểu.”-Yuri bồi thêm một câu làm một người, nhầm-là một oan hồn tức tối bặm môi trừng mắt liếc cô.

  “Nói tiếp đi Yuri!”-Jessica phải cắt ngang họ lần nữa, cô chán cái màn đấu mồm này lắm rồi.

  “OK! Từ những vết thương nhìn thấy được, như Jessica từng nói cô bị đánh vào đầu từ phía sau, nhưng có thể lực chưa đủ mạnh nên hung thủ đã tiếp tục tấn công bóp cổ cô cho đến chết.”-Yuri dừng lại khi trông thấy ánh mắt ưu buồn của hồn ma, thật ra cô ấy cũng rất đáng thương, bị chết một năm trời mà vẫn không ai phát hiện: “Với một người như cô nếu muốn biết rõ thân phận tôi nghĩ không có gì khó khăn, chỉ cần lên mạng search vào thời điểm một năm trước có tiểu thư con nhà danh giá nào mất tích hay không có thể nhận ra ngay nhưng tôi nghĩ điều đó không quan trọng lắm.”  

“Tại sao?”-Jessica chau mày thắc mắc.

  “Cô ấy đáng lẽ đã không chết nếu không vô tình bị dính vụ buôn lậu trái phép.”-Yuri lấy tay bịt mũi lại trước khi cúi xuống nhặt một ít lá khô ẩn sau xương cánh tay: “Cây anh túc hay còn gọi là thuốc phiện.”

  “Làm cách nào mà chúng tôi có thể tìm được bọn buôn lậu đó được chứ, hơn nữa thời gian lại quá ít?”-Jessica lo lắng hỏi.  


“Jessica, cậu yên tâm đi!”-Yuri mỉm cười trấn an Jessica sau đó nhìn lên hồn ma

chậm rãi nói: “Nếu không thể nói cô có thể gật đầu hoặc lắc đầu với những gì tôi sắp nói, có được không?”

  Chần chừ một lúc cuối cùng hồn ma cũng gật đầu chấp nhận.  

“Hyomin và cô yêu nhau?”  

Gật nhẹ.

  “Trưởng làng không chấp nhận cô vì cô là người ngoài làng cho nên cô ấy bỏ đi vì muốn cùng cô bỏ trốn.”  

Gật.  

“Khoan đã, làm sao cậu biết?”_Jessica lại thắc mắc.

  “Lúc chạy đi vệ sinh tôi vô tình gặp một bà lão và đã hỏi bà ấy một số tập tục của làng.”-Yuri hắng giọng nói, thật ra lúc đó cô vì sợ nên mới bỏ chạy, không ngờ gặp được bà lão ấy hỏi được một số chuyện đã giải quyết được sự thắc mắc trong đầu nên Yuri mới có dũng khí quay trở lại.

  “Hyomin vẫn còn sống.”-Lần này Yuri có phần do dự.  

Khẽ lắc đầu, hồn ma buồn bã quay lưng về phía Yulsic.  

“Cô ấy thật sự đã chết. Vậy những gì tôi suy đoán lúc đầu hoàn toàn sai sao?”  

“Có thể nói là vậy theo những gì hung thủ muốn.”

  “Hung thủ muốn?”-Đôi mắt mở to lên, Yuri nuốt ực nước bọt xuống cổ họng: “Chẳng lẽ là người đó sao, Hyomin là người thân của hắn mà, thật độc ác.”  

Hồn ma khẽ cười: “Có gì mà hắn không dám.”  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bàn tay Yuri đổ đầy mồ hôi lạnh, cô nhìn sang Jessica rồi nắm chặt lấy bàn tay ấy, ánh mắt hiện lên nỗi hoảng loạn và hoang mang: “Chúng ta không cần đến ba ngày để tìm ra hung thủ và giải oan cho hồn ma này đâu nhưng… ”  

“Yuri?”-Cảm nhận được sự sợ hãi ngày một lớn trong đôi mắt đen láy, Jessica chỉ có thể chờ đợi lời giải thích tiếp theo.

  “Chúng ta, cả cậu cũng có thể sẽ mất mạng cùng tôi khi dính tới vụ này. Bọn họ… ”

  “Kwon Yuri, có phải cô xem quá nhiều phim kinh dị nên mới tự dọa mình dọa người không, tôi không biết cô đang nghĩ gì nhưng hình như cô làm hơi quá rồi đấy.”-Hồn ma nhướng mày nhìn bàn tay vẫn đang nắm chặt không rời của cô gái da ngăm lên bàn tay trắng ngần bên cạnh mỉa mai nói.  

“Cô thì biết cái gì.”  

“Cô coi thường hồn ma sao, tôi đọc được suy nghĩ của cô đấy, đồ thừa nước đục thả câu.”

  Jessica dường như hiểu được ý của hồn ma, lẳng lặng rụt tay về lườm Yuri: “Nếu cậu đã biết thì hãy nói đi, đừng vòng vo nữa.”

  “Chưa phải lúc, muốn xem phim hay thì theo tôi, chúng ta cần phải lên kế hoạch để chuẩn bị vài thứ, trong thời gian này… ”-Yuri lườm hồn ma: “Cô có nhiệm vụ bảo vệ chúng tôi cho đến khi hết thời hạn.”  

“Hừm.”-Hồn ma nhếch môi lần cuối rồi dần dần biến mất, để lại không gian tối om ban đầu cùng những âm thanh ghê rợn khiến Yuri sợ xanh mặt.

  “Ôi mẹ ơi, con ma chết tiệt!”

  “Nắm chặt lấy tay tôi!”-Jessica chủ động đan những ngón tay của mình lồng vào tay Yuri, con ngươi dần đỏ rực lên hướng về phía trước.

  Dù không thích phải dựa dẫm vào người con gái này nhưng không thể phủ nhận Yuri rất thích cảm giác ấm áp đang lan tỏa khắp tế bào, bàn tay mềm mại siết chặt lấy không rời. Một lúc nào đó người dẫn đường sẽ không phải là Jessica nữa, chính cô sẽ thay cô ấy dẫn họ tiến về phía trước.   TBC.      



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện