“Tiểu Sương, lời này của Châu Hưng có ý gì?"
Đường Tú Linh lập tức quan tâm hỏi.
Sắc mặt Triệu Sương trắng bệch, cô không ngừng lắc đầu.
“Tớ không biết... tớ hoàn toàn không hiểu Châu Hưng đang nói cái gì...”
Đọc truyện tại đây.
Đường Tú Linh bò dậy từ dưới đất, sau đó kéo cánh tay Triệu Sương.
“Tiểu Sương, chúng ta đi vào nói chuyện.”
Triệu Sương ngơ ngơ ngẩn ngẩn được Đường Tú Linh đỡ đến ghế sofa trong phòng ngồi xuống.
Đường Tú Linh rót một cốc nước đưa cho Triệu Sương.
“Tiểu Sương, cậu đừng hốt hoảng, uống nước trước đã.”
Triệu Sương nhận cốc nước uống một ngụm, lòng bàn tay vẫn không ngừng run rẩy.
“Tú Linh, tớ rất sợ. Mấy ngày nay, tớ nhìn thấy trang phục thiết kế của TEBB rồi, trang phục bên trong đều rất giống với thiết kế trước đây tớ nộp lên, chắc hẳn lời Châu Hưng vừa nói không phải là giả, tớ... tớ không biết là người nào giở trò xấu sau lưng, Châu Hưng... bây giờ chắc chắn anh ta sẽ nhân cơ hội này trả thù tớ!”
Đường Tú Linh nhìn dáng vẻ sợ hãi của Tiểu Sương, trong lòng cô vô cùng khó chịu.
“Tiểu Sương, chỉ là chia tay mà thôi, vì sao Châu Hưng lại bức ép liên tục như vậy, anh ta cũng sắp kết hôn với Từ Lệ Dung rồi, bây giờ cần gì phải làm những chuyện này.”
Sắc mặt Triệu Sương lập tức trở nên vô cùng chua xót.
“Tiểu Sương, chuyện năm đó quá phức tạp, thật ra tớ không nói cho cậu biết toàn bộ.”
“Khi đó, cậu đã vào tù, mà tớ bị làm nhục, trong bụng còn có đứa bé, thậm chí tớ không biết đứa bé là của Châu Hưng hay là của đám súc sinh kia. Lúc ấy bà nội Châu Hưng qua đời, bạn bè thân thích đều ép Châu Hưng trả nợ, tớ lại nhắc đến chuyện chia tay vào đúng thời điểm đó.”
Triệu Sương nói đến đây, nước mắt chậm rãi rơi xuống.
“Khi đó, cuộc sống của Châu Hưng vô cùng khó khăn, tớ lạnh lùng vô tình nói cho Châu Hưng rằng tớ ghét bỏ anh ta vô dụng, ghét bỏ anh ta không có tiền, anh ta quỳ một ngày một đêm dưới nhà tớ, tớ cũng không xuống nhìn anh ta! Thậm chí, lúc ấy tớ còn giả vờ ở bên một cậu ấm có tiền trong trường học, cố gắng sỉ nhục Châu Hưng nhiều lần, như vậy Châu Hưng mới hoàn toàn tuyệt vọng rời đi. Anh ta hận tớ cũng là đương nhiên, quả thật lúc ấy tớ đã làm rất nhiều chuyện nhục nhã anh ta.”
Trong lòng Đường Tú Linh rất chua xót, thì ra Tiểu Sương đã trải qua nhiều chuyện như vậy.
“Lúc đó cậu kiên quyết chia tay như vậy, chắc chắn là có nguyên nhân bất đắc dĩ.”
Triệu Sương quay đầu, giọng nói đã nghẹn ngào.
“Khi đó bụng tớ càng ngày càng lớn, tớ muốn bỏ đứa bé, nhưng bác sĩ nói màng tử cung của tớ mỏng, nếu bỏ cái thai này thì có thể sẽ không mang thai được nữa. Hơn nữa không hiểu sao trong lòng tớ tin tưởng đứa bé là của Châu Hưng, tớ muốn sinh ra, nếu không, đời này tớ thật sự sẽ không có con nữa rồi. Nhưng mà, tớ không thể nói những lý do này cho Châu Hưng, để anh ta chờ đợi giây phút đứa bé sinh ra, đi làm giám định ADN xem rốt cuộc đứa bé là con của ai?”
“Nếu như kết quả cuối cùng đứa bé không phải là con của Châu Hưng, tớ không cách nào tưởng tượng được tớ và Châu Hưng sẽ trở thành như thế nào, tớ chỉ có thể chia tay. Hơn nữa, khi đó có người xa lạ gửi video và ảnh chụp tớ bị làm nhục cho tớ, suýt nữa tinh thần tớ đã bị sụp đổ, người gửi kia bắt tớ rời khỏi Châu Hưng, tớ không muốn Châu Hưng biết chuyện này, còn biết tớ mang thai, vì vậy tớ chỉ có thể chia tay.”
Sắc mặt Đường Tú Linh lập tức trở nên nghiêm túc.
“Tiểu Sương, cậu nói cậu bị quay video?”
Triệu Sương cười khổ gật đầu.
“Tú Linh, tớ chính là một người nực cười như vậy đấy, vì cái tự tôn nực cười này mà tớ không dám báo cảnh sát, thậm chí tớ không biết tớ bị làm nhục ở đâu, tớ chỉ biết là tớ tham gia họp lớp rồi uống say, cả người tớ bị một đám đàn ông làm nhục, nhưng khi tỉnh lại thì đã về đến trong nhà rồi, thậm chí tớ không biết phải báo cảnh sát thế nào!”
“Người quay video bảo cậu rời khỏi Châu Hưng, có phải do Từ Lệ Dung làm không?”
Đường Tú Linh cảm thấy Từ Lệ Dung hoàn