Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 171: TA KHÔNG NGHE TA KHÔNG NGHE TA KHÔNG NGHE
Editor: Luna Huang
Tiên thành liên triển năm nay, quá không giống năm ngoái a.
Đối với những tu chân giả của các đại tiên thành mà nói, tiên triển lần này hình như có rất nhiều dưa có thể ăn ——
Đầu tiên là tên kỳ quái từ Thiên Nguyên thành chạy tới, nằm ở trên ghế nằm hữu khí vô lực đi ngang qua; tiếp theo là Ngọc La nữ quân nổi giận đùng đùng từ trên trời giáng xuốngm đằng đằng sát khí triển khai truy sát; sau đó cũng không biết là tình huống gì, nữ quân đại nhân đột nhiên bắt đầu làm bài tập…
“Buồn cười, tà ma ngoại đạo, thế bất lưỡng lập!”
Có người nói, ngay ngày đó liên tục làm bài tập ba canh giờ xong, vị nữ quân nào đó mới miễn cưỡng đoạt lại quyền khống chế thân thể, mệt mỏi cháng váng đầu hoa mắt tình trạng kiệt sức, đâu còn tinh lực đi tìm phiền phức cho Cố Thất Tuyệt, chỉ có thể oán hận ném ngoan thoại này, tạm thời trở về nơi ở tạm để nghỉ ngơi lấy lại sức.
Chờ đến ngày thứ hai, hơi chút khôi phục vài phần nguyên khí, nàng sẽ lại đằng đằng sát khí giết tới cửa báo thù, hơn nữa lần này vì phá giải tà pháp của đối phương, còn cố ý tốn hao số tiền lớn mua vài món tà pháp phá tà pháp, sau đó… Lại làm ba canh giờ làm bài tập.
Phẫn nộ, phẫn nộ đến run thần hồn, nữ quân đại nhân đời này cũng chưa từng ăn loại thiệt thòi này, đương nhiên sẽ không bỏ qua, đợi được ngày thứ ba khôi phục vài phần nguyên khí, lần thứ hai mưu hoa đại kế báo thù ——
Kế hoạch lần này là xuất kỳ bất ý, thừa dịp tà ma không hề phòng bị, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, từ phía sau lưng đánh bất ngờ, nhất cử chém giết tà ma, sau đó. . . Nàng lại làm bài tập ba canh giờ.
Đúng vậy, chính là bi kịch như vậy ~
Liên tục hơn mười ngày tiên triển hoạt động, vô luận Ngọc La nữ quân làm sao vắt hết óc, làm sao kỳ tư diệu tưởng, làm sao phí hết tâm huyết, thế nhưng chỉ cần nàng vừa tiếp cận đối phương, sẽ lập tức mất đi khống chế đối với thân thể, tự động làm bài tập, hơn nữa mỗi lần đều càng ngày càng dài. . .
Được rồi, đến cuối cùng, mấy trăm vị nữ tu của Ngọc La thành nhìn không được, thừa dịp nữ quân đại nhân lần thứ hai rơi vào trạng thái làm bài tập, nhịn không được thận trọng đề nghị: “Quân thượng, bằng không, chúng ta về Ngọc La thành trước, chờ nghĩ được biện pháp mới trở lại?”
“Tuyệt không, đây là vấn đề tôn nghiêm, tôn nghiêm các ngươi hiểu không?” Ngọc La nữ quân một bên chép “Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ, canh xuy lạc, tinh như vũ”, một bên cắn răng nghiến lợi bi phẫn nói, “Bổn quân dùng thần hồn lập thệ, không chém giết đầu chó của tà ma vô sỉ này, tuyệt không hồi Ngọc La thành!”
Vọng Thư Uyển – Luna: chớ nói bả là Uyển Ước nha
Ân ân ân, một đám Ngọc La nữ tu hai mặt nhìn nhau, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nghe theo phân phó, sau đó dựa theo phân phó của nữ quân đại nhân, đều tự tản mát ra đi dạo ở tiên triển, tìm kiếm pháp khí có thể bài trừ tà pháp. . . Ân, mặc kệ giá cả, mặc kệ phẩm chất, mua lại là được rồi.
Có tiền thật tốt a ~
Nhạc Ngũ Âm trốn ở góc phòng, ôm tỳ bà ngọc thạch, nhìn một đám tiểu tỷ tỷ Ngọc La thành huy vũ túi linh thạch điên cuồng gom hàng, đột nhiên có điểm lòng chua xót không rõ: “Ai ai ai, ngân gia đến dây tỳ bà đều đổi không nỗi đây.”
“Chuyên tâm, phải chuyên tâm a.” Cố Thất Tuyệt gõ tay vịn ghế nằm một cái, ý bảo nàng hảo hảo đẩy ghế nằm, đi qua đường hoa phía nam.
“Đã biết, đã biết.” Nhạc Ngũ Âm lão lão thật thật đẩy ghế nằm đi về trước, suy nghĩ một chút lại không nhịn được nói, “Quân thượng, chúng ta cũng đã đến tiên triển mấy ngày rồi, kế tiếp phải làm gì, sẽ chờ vực ngoại thiên ma xuất hiện, sau đó báo cho mọi người biết sao?”
“Phải có kiên trì.” Cố Thất Tuyệt hữu khí vô lực giữ cằm, “Lại nói tiếp, Bất Phì bọn họ lần này hình như chưa có tới, là bởi vì bận… Ngô?”
Còn chưa kịp nói xong, hắn đột nhiên ngừng lại một chút, như có điều suy nghĩ quay đầu.
“Làm sao vậy?” Nhạc Ngũ Âm hơi ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên chính là tràn ngập cảnh giác, “Vực ngoại thiên ma tới?”
Không trả lời, Cố Thất Tuyệt chỉ là trực tiếp đứng lên, phảng phất phát hiện cái gì, cước bộ nhanh hơn đi vào đường hoa phía nam.
Thấy hắn qua đây, những tu chân giả đã nhiều ngày từ lâu nghe nói qua đại danh của hắn, lập tức gương mặt cổ quái tản ra, e sợ tiếp cận một chút, cũng phải bồi nữ quân đại nhân làm bài tập.
“Quân thượng, chờ ta một chút.” Nhạc Ngũ Âm vội vội vàng vàng đuổi theo, “Ngươi ở đây tìm… Ngô, cái kia là?”
Giờ khắc này, theo đường nhìn của Cố Thất Tuyệt, Nhạc Ngũ Âm