Thoáng đó mà đã sắp tới ngày tổ chức tour du lịch, Hải Tình và Lư Khải Hoàng đã vội đón ba mẹ của cô lên ở cùng, và có sự gặp mặt của hai bên gia đình đã âm thầm tổ chức buổi cầu hôn trong chuyến đi này.
Hải Tình thì không hề biết rằng, chuyến đi này đã được mọi người hợp tác với nhau để tạo bất ngờ cho cô, và được xem là chuyến đi đặc biệt quan trọng đối với anh.
"Hai bác, ngồi đây đợi con nha con vào bếp phụ em mang thức ăn ra"Lư Khải Hoàng dìu hai người ngồi xuống bàn ăn.
"Còn gọi là bác sao? gọi ba với mẹ mới đúng" Ông cười tươi nói.
"Dạ ba mẹ"
Chuyện kết hôn thì hai người và Lư Khải Hoàng cũng chưa đề cập đến cho Hảu Tình biết, vì muốn tạo cho cô một bất ngờ, anh muốn bù đắp lại cho cô những tháng ngày mà mình đã đối xử tệ bạc với cô từng xem cô là một người giúp việc, nghĩ lại mà thấy thương cho cô.
Cả nhà bốn người cùng ngồi chung một bàn ăn, làm Lư Khải Hoàng cũng vui và bớt trống vắng hơn, anh xem ba mẹ Hải Tình như ba mẹ ruột mình vậy, mất đi cha mẹ không có tình thương nên mới khiến anh trở nên vô tình lãnh cảm như vậy, nhưng kể từ khi Hải Tình đến với cuộc đời anh đã khiến anh như được đưa ra khỏi bên bờ vực thẳm không đáy.
Đêm hôm đó mọi người đã đi ngủ, riêng Khải Hoàng thì hơi khó ngủ vì hồi hộp không biết Hải Tình có chịu lấy mình hay không, vì tuổi cô còn nhỏ nên sợ cô vẫn chưa muốn trao tuổi thanh xuân cho anh.
"Anh sao vậy? ngủ không được sao?" Hải Tình xoay qua thấy anh vẫn còn mở mắt nhìn chăm chăm lên trần nhà.
"Anh chỉ hơi hồi hộp về chuyến đi ngày mai thôi" Anh khẽ cười xoa má của cô.
"Em cũng hơi khó ngủ"
Hảu Tình ôm chặt lấy anh, dụi mặt vào vòm ng/ực anh, nếu thời gian có thể dừng lại thì tốt quá, cứ nằm trong vòng tay của anh như thế này thật tốt, đột nhiên Lư Khải Hoàng lật người lại đè lên người cô.
"Khải Hoàng".
Cô khẽ kêu