Khi Hải Tình ngủ dậy cũng là lúc máy bay gần hạ cánh, cả gia đình lúc xuống máy bay thì lên xe mà Lư Khải Hoàng cho người chuẩn bị sẵn để tới khu resort, nơi đây đúng là rất đẹp, những con đường sạch sẽ, cũng không nhiều xe cộ nên nhìn rất thoáng.
"Hải Tình nghỉ ngơi một lát chúng ta đưa mẹ đi ngắm cảnh đi, tôi biết có mấy chỗ đẹp lắm".
Hy Nguyệt đi tới dìu mẹ của Hải Tình, do là cô mất mẹ từ nhỏ nên thấy phụ nữ lớn tuổi hơn mình cô rất kính trọng với lại nhìn nét mặt hiền từ của bà, làm cô có chút cảm giác thân thương như người một nhà.
"Hy Nguyệt con cũng đi nghỉ ngơi đi, cả ngày hôm nay mọi người đều mệt mõi cả rồi".
Bà cũng có chút tình thương đặc biệt dành cho Hy Nguyệt, sau khi nghe ba của cô tâm sự về chuyện mất mẹ và sống thiếu tình thương của mẹ nên bà cũng có chút động lòng, và nhận cô làm con gái nuôi của mình.
"Vậy thì mọi người về nghỉ ngơi đi nhé, trưa chúng ta sẽ tập trung tại đây để đi ăn".
Sau hành trình dài mệt mõi đó, thì ai nấy cũng trở về phòng nghỉ ngơi, Hải Tình do mệt mõi vì sức khỏe cô khá yếu nên không thích nghi khi đi máy bay nên cô vừa lên tới phòng đã ngã xuống giường nghỉ ngơi.
Còn Khải Hoàng thì giúp cô mang hành lý lên, rồi đi tắm đây là thói quen để giảm cơn mệt mõi của anh từ rất lâu thay vì sẽ nằm lì trên giường thì anh sẽ đi tắm để thư giãn.
Hải Tình nằm một lúc nghe tiếng nước chảy cũng ngưng, cô liền mở mắt ra cũng định đi tắm thì Lư Khải Hoàng bước ra, do quên mang quần áo nên anh chỉ quấn khăn tắm ngang người lộ ra cơ thể săn chắc của mình.
Hải Tình lần đầu nhìn thấy cơ thể anh cho nên vô cùng ngại, cô la lên một tiếng rồi xoay đi hướng khác, anh cũng hiểu ra sự tình nên liền được nước làm tới cứ thế mà trêu đùa cô.
"Em đi tắm đây, anh...!anh nghỉ ngơi đi!!"
"Khoan đã, sấy tóc cho anh đi"
Lư Khải Hoàng đưa máy sấy cho cô, Hải Tình đành vâng lời giúp cho anh, nhìn trong gương thấy được hình bóng bé nhỏ của cô đang giúp mình sấy tóc, nhìn rất đáng yêu.
"Xong rồi"
"Xong rồi à? vậy để anh thưởng công cho em nhé"
Lư Khải Hoàng đè cô xuống hôn