Lần lượt vượt qua từng bậc thang, chẳng mấy chốc Thanh Phong cùng những người khác, đã vượt qua tầng mây, khoảng cách chân chính đến được đỉnh tòa thành cổ không còn bao xa.
Không đến một trăm bậc thang nữa, Thanh Phong đã có thể đến được đỉnh tòa thành nhưng mà thời gian có vẻ không chờ đợi người.
Không đến nữa giờ là đã kết thúc vòng thi, nghĩa là hắn chỉ còn mười lăm phút để mà có thể đến được đỉnh tòa thành.
Bất chấp tất cả, Thanh Phong lao nhanh về phía trước, từng ảo cảnh bị hắn phá tan.
Một bước, hai bước, ba bước, thẳng đến hai mươi bốn ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang.
Thanh Phong thở hồng hộc, chẳng ai ngờ được rằng, tất cả mười một người lại đồng thời cùng nhau đến được đỉnh tòa thành, chỉ cần thành công bước qua một bước kế tiếp, liền có thể đến được trên đỉnh.
Ánh mắt từng người nhìn nhau, không ai nói một lời nào hết, sợ nhất không khí yên tĩnh xuất hiện.
“Thật không ngờ chúng ta, vậy mà cùng một lúc đi được đến đây cùng nhau, chỉ còn một bước nữa là đã có thể đến được đỉnh tòa thành, nếu như ai muốn lên trước nhất thì bây giờ chỉ cần bước qua một bậc thang này là được.”
Người đầu tiên đánh phá không khí yên tĩnh không ai khác là tam công chúa Dương Sở.
Đứng từ trái sang phải, nàng xoay đầu về hướng bên phải, khoé miệng mỉm cười.
Thanh Phong liếc mắt nàng, nhíu chặt lông mày, tiến lên một bước, để lại từng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn, cùng nhau đặt chân lên bậc thang.
Dị biến xảy ra, bậc thang thứ chín mươi chín đột nhiên hoá thành màu đen, Thanh Phong biến mất ngay tại chỗ.
Những người khác đã chạm lên bậc thang đồng dạng giống như hắn, điều biến mất.
Từng đạo ánh mắt bên dưới nghi ngờ nhìn lên phía trên.
Bọn họ không biết rằng, cũng vì sự việc này từng đạo âm thanh bàn tán nghị luận xôn xao nổi lên lần nữa.
“Minh kính đại trận, thật không ngờ ngũ đại viện trưởng vẫn lại còn thêm vào một trận pháp này vào bên trong, thật khiến trẩm bất ngờ!” Hoàng đế nhíu mày, quay đầu nhìn về năm người phía bên cạnh.
Hoàng đế tâm trạng hiện tại thật sự rất không vui, ban đầu trẩm chỉ bảo các ngươi thay đổi vòng thi đấu, ngược lại năm người các ngươi vậy mà dám tính toán hài nhi của ta.
Không chỉ tăng độ khó vòng thi đấu, các ngươi đây rõ ràng là có ý đồ gây khó dễ cho hài nhi của ta.
“Bệ hạ lẽ nào không tự tin với họ, ta thì cảm thấy chỉ là Kính trong gương quả thật không làm khó dễ được hoàng tử cùng công chúa, vì vậy chúng ta còn tăng độ khó đó là ba kính trong gương cùng một lúc.” Mộng viện trưởng khoé môi cong lên, chậm rãi đáp lời.
Hoàng đế sắc mặt biến hóa, ánh mắt nhắm lại xoay đầu về phía Tiêu viện trưởng, cười lạnh: “Ồ, xem ra vụ này e rằng có cả sự tham gia của ngươi, trẩm đoán đúng chứ.”
Tiêu viện trưởng quay đầu về phía khác, trên trán xuất hiện từng giọt mồ hôi lạnh, một lúc sau thì bất đắc dĩ quay đầu nhìn về hoàng đế, gật đầu đáp
“Quả thật là như vậy, ta cũng chỉ muốn biết rốt cuộc cực hạn của bọn họ ở nơi nào, bốn người kia đồng dạng cũng nghĩ như ta, cho nên mới quyết định ra chủ ý này.”
Dưới áp lực hoàng đế mang đến, hắn đành phải thành thật trả lời, nếu nói ở nơi này ai sợ hoàng đế nhất, thì không có người nào khác chính là Tiêu viện trưởng.
Không phải sợ hãi bởi vì hắn là hoàng đế, tất cả người ở nơi này điều là Nguyên Tông cường giả, ai lại sợ ai được chứ, chẳng qua hắn cùng hoàng đế là quan hệ hợp tác.
“Thì ra là vậy, trẩm cũng rất muốn biết, rốt cuộc cực hạn của tụi nhỏ là ở đâu, tuy nhiên các ngươi làm như vậy tựa hồ có chút quá đáng!” Hoàng đế khuôn mặt âm trầm, ánh mắt nguy hiểm nhìn năm người còn lại.
— Ngũ Cấp Đại Trận, Minh Kính đại trận: Dịch chuyển một đối tượng vào bên trong trận pháp, ở nơi này có một tấm gương do từng sợ trận văn tạo thành, có thả năng sao chép tất cả võ học, thần thông, thậm chí đến cả cảnh giới đồng dạng điều có thể sao chép,bmuốn phá giải toà đại trận chỉ còn một cách là phải chiến thắng bản sao của chính mình.
Mà ba chiếc gương cùng một lúc, đồng nghĩa họ phải đối mặt với ba bản sao của chính mình cùng một lúc.
Hoàng đế không tiếp tục nhìn họ, mà nhắm mắt lại.
Đại trận bên trong, Thanh Phong quan sát ba bản sao Thanh Phong nhíu mày.
Hắn phát hiện bản thân bây giờ vậy mà không phải ở trong ảo cảnh mà tựa hồ bị vây bên trong trận pháp, hơn nữa không biết từ lúc nào lại xuất hiện ba thanh gương đồng, từ bên trong đi ra ba người giống y hệt hắn.
Thanh Phong phát hiện, hắn hiện tại vậy mà có thể vận chuyển nguyên lực một cách tự nhiên, không giống như bên trong ảo cảnh, chỉ có thể bị động tiếp nhận ảo cảnh mà thôi.
Không đợi hắn suy nghĩ, phía trước ba thân ảnh đột nhiên biến mất, Thanh Phong sắc mặt biến hóa, vội vàng vận chuyển Quỷ Linh Ảnh Bộ rời khỏi vị trí.
Xuất hiện một lần nữa đã ở một nơi khác cách xa năm mét, đôi mắt Thanh Phong chuyển động liên tục, ánh mắt nhíu mày nhìn về phía trước đang có một thân ảnh chớp loé liên tục, để lại từng đạo bóng đen phía sau.
Tên kia vậy mà có thể sử dụng Quỷ Linh Ảnh Bộ giống như ta, xem ra lại là một thảo nghiệm do những người kia làm ra, nói không chừng những này là bản