Chương 117 CỰU PHU NHÂN THỦ TƯỚNG (3)
Ngày hôm sau, danh tính của người đàn ông lịch lãm trong bộ vest Tuxedo đã gây chấn động mạnh mẽ. Jerry Cohn, người Thụy Điển, là CEO của chuỗi hệ thống kinh doanh đồ nội thất nổi tiếng, chưa từng kết hôn, có mối quan hệ rất thân thiết với Hoàng gia Thụy Điển.
Khi nhắc đến Nữ hoàng, doanh nhân người Thụy Điển này chia sẻ rằng anh đã ngưỡng mộ cô từ rất lâu rồi. Sự ngưỡng mộ này nảy sinh từ khoảnh khắc đầu tiên anh ta đặt chân lên lãnh thổ Goran. Hồi đó, anh ta nhìn bức chân dung khổng lồ của Nữ hoàng trên Quảng trường Trung tâm đến ngơ ngẩn.
"Lúc đó, tôi mới thật sự biết được rằng, ‘Nụ cười của Nữ hoàng thật sự có thể xoa dịu những trái tim tổn thương’ đúng là sự thật chứ không hề tâng bốc chút nào." Vị doanh nhân trẻ đã nói như vậy.
Đúng là một người đàn ông khéo ăn khéo nói.
Vậy nên, đã có người nói với anh ta rằng, người dân Goran không cho phép Nữ hoàng của họ kết bạn qua lại với những chàng trai ngoại quốc.
"Nếu như Nữ hoàng đồng ý, tôi có thể từ bỏ quốc tịch Thụy Điển, đổi thành quốc tịch Goran." Chàng trai Thụy Điển dõng dạc tuyên bố.
Cái anh chàng này!
"Thưa anh Cohn, điều kiện của anh thật sự quá tốt, nhưng nếu như so sánh với Thủ tướng của chúng tôi thì… Vì anh là khách của Goran, nên tôi không hề muốn khiến anh phải mất mặt." Rất nhiều cư dân mạng Goran đã vào trang cá nhân của doanh nhân người Thụy Điển kia và để lại những bình luận như vậy.
Thậm chí còn có người nói rằng, nếu anh ta còn dám lớn tiếng phát ngôn gì thêm thì sẽ cho anh ta ăn đạn.
Nhưng, hai ngày sau, người ta nhìn thấy một bức ảnh chụp cảnh Nữ hoàng và anh chàng Thụy Điển kia tại nhà hát thành phố Goose. Sau đó Hoàng gia đã lên tiếng giải thích, Nữ hoàng và người đàn ông đó chỉ vô tình gặp nhau mà thôi.
Mặc dù vậy, tin tức Nữ hoàng đi xem nhạc kịch cùng một người đàn ông đã được các phương tiện truyền thông truyền đến tai Thủ tướng.
Ngài Thủ tướng cho biết anh cũng có xem tin tức. Khi được hỏi ngài Thủ tướng thấy thế nào nếu Nữ hoàng được người khác cầu hôn, Thủ tướng ra chiều suy nghĩ rồi trả lời: "Nếu người đó xứng đáng, tôi sẽ gửi lời chúc họ hạnh phúc."
Lời lẽ ngắn gọn, nhưng từng câu từng chữ đầy sức nặng, nét mặt anh càng thể hiện sự chân thành vô bờ bến.
Hơn nữa, Thủ tướng cũng nghiêm túc bày tỏ quan điểm, anh nói với tất cả mọi người rằng đây là lần cuối cùng anh công khai trả lời những câu hỏi liên quan đến vợ cũ của mình.
Anh cũng nhắc nhở các phóng viên, nếu ly hôn mà có tổ chức lễ kỷ niệm, thì anh và Nữ hoàng cũng sẽ cùng tổ chức lễ kỷ niệm tròn một năm ly hôn.
Lúc này, mọi người mới giật mình nhớ ra, Thủ tướng và Nữ hoàng đã ly hôn được gần một năm rồi.
Cuối tháng Hai, cuối cùng thì người dân Goran cũng được chứng kiến Thủ tướng và Nữ hoàng công khai xuất hiện bên nhau kể từ sau khi ly hôn. Nữ hoàng tổ chức một bữa tiệc tại Cung điện Jose để chào đón Tổng thống Áo lần đầu tiên đến thăm Goran.
Tối đó, Nữ hoàng và Thủ tướng đều mặc trang phục màu trắng. Hai người họ vẫn rất ăn ý.
Khi bước lên sân khấu, sợ rằng phần đuôi cá của chiếc váy mà Nữ hoàng bị giẫm lên, Thủ tướng liền cúi người nâng phần đuôi váy, Nữ hoàng quay lại khẽ mỉm cười. Hình ảnh này được rất nhiều người dân Goran ghi lại và xem đi xem lại nhiều lần.
Cảnh tượng đó thật đẹp, thật tuyệt vời.
Nhưng đáng tiếc là, dường như chỉ có người dân Goran đắm chìm trong đó.
Hai nhân vật chính vẫn rất ăn ý, hiểu rõ tình hình. Suốt cả bữa tiệc, ngài Thủ tướng trong vai trò lãnh đạo của đất nước đã cống hiến và thể hiện hết mình. Và Nữ hoàng cũng vậy.
Thậm chí cả hai còn muốn né tránh những lời bàn tán dị nghị. Điệu nhảy đầu tiên, Thủ tướng mời Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Áo làm bạn nhảy, còn Nữ hoàng thì nhảy cùng Tổng thống Áo. Sau khi điệu nhảy kết thúc, Nữ hoàng và Thủ tướng không hề trao nhau một ánh mắt nào.
Haiz, Nữ hoàng và Thủ tướng dường như đang dần xa cách.
Vào tối thứ Sáu cuối cùng của tháng Hai, điện thoại trong sảnh Văn phòng Thủ tướng Chính phủ reo vang. Người quản lý sinh hoạt của Thủ tướng nghe điện thoại. Sau khi nghe điện thoại xong, quản lý sinh hoạt của Thủ tướng ba chấn bốn cẳng đi tìm quản gia.
Là cuộc gọi của Nữ hoàng.
Trong điện thoại Nữ hoàng nhắn nhủ, hy vọng Thủ tướng có thể gọi điện lại cho cô. Nữ hoàng còn nhấn mạnh thêm, cuộc điện thoại này liên quan đến vấn đề cá nhân.
Hỏi rằng tại sao Nữ hoàng lại không gọi trực tiếp đến số điện thoại cá nhân của Thủ tướng? Sao cô lại không gọi chứ. Hôm qua cô đã gọi hai cuộc, hôm nay cũng gọi thêm hai lần nữa rồi, nhưng cả bốn cuộc gọi đều nhận được thông báo điện thoại tạm thời không liên lạc được.
"Tôi đoán là, anh ấy đã cho tên tôi vào danh sách đen và chặn số rồi." Nữ hoàng nửa đùa nửa thật mà nói như vậy.
Cho số điện thoại của vợ cũ vào danh sách đen ư?
Vợ cũ lại còn đường đường là một Nữ hoàng nữa chứ. Điều này nghe qua có vẻ là một hành động khá cảm tính, và còn ấu trĩ nữa. Ngài Thủ tướng không thể là người ấu trĩ, có lẽ trong chuyện này có sự hiểu nhầm nào đó.
Không dám chậm trễ, quản gia gọi đến vào số cá nhân của Thủ tướng, chuyển lời rằng Nữ hoàng có gọi điện tới, và cũng thông báo luôn, từ hôm qua đến giờ Nữ hoàng đã gọi cho ngài Thủ tướng tận bốn lần nhưng đều không được.
"Nữ hoàng nhắn rằng khi nào ngài Thủ tướng có thời gian thì hãy gọi lại cho cô ấy."
Sau một hồi im lặng.
"Tôi nghe thấy rồi." Ngài Thủ tướng hững hờ nói.
Ngài Thủ tướng tan làm theo thời gian biểu hằng ngày.
Sau khi ăn tối xong, quản gia hỏi thăm xem ngài Thủ tướng đã gọi điện lại cho Nữ hoàng hay chưa. Anh không trả lời, nên ông quản gia chỉ còn cách nhắc lại lần nữa. Ngài Thủ tướng cau mày, uể oải đáp cho qua chuyện, "Lát nữa tôi gọi."
Như vậy có nghĩa là chưa gọi rồi.
"Nhiều việc quá." Ngài Thủ tướng nói thêm.
Ngài Thủ tướng đang có ý muốn nói rằng dạo gần đây do công việc quá bận rộn nên anh không có thời gian gọi điện cho Nữ hoàng. Mà cũng vì bận rộn nên anh cũng quên mất rằng Nữ hoàng đã gọi điện cho mình sao?
Quan sát biểu cảm của ngài Thủ tướng, có lẽ câu trả lời là lý do sau rồi.
Điện thoại di động để ngay bên cạnh. Nếu nói quên chưa gọi, thì bây giờ anh nên lập tức gọi lại ngay. Dù sao, đó cũng là Nữ hoàng. Nhưng mà ngài Thủ tướng còn chẳng thèm nhìn chiếc điện thoại lấy một lần.
"Thưa ngài…" Quản gia lại mặt dày lên tiếng.
Ngài Thủ tướng đưa tay ra để ngắt lời ông ta. Anh từ tốn uống hết cốc nước, giọng nói có vẻ dễ chịu nhàn nhã, đưa ra một giả thiết như sau: "Liệu Nữ hoàng bệ hạ có coi việc Thủ tướng quên gọi điện cho cô ấy là một sự thờ ơ hay không?"
"Nữ hoàng đã gọi cho ngài Thủ tướng tận bốn cuộc điện thoại rồi." Quản gia cẩn thận nhắc nhở.
"Ông cũng đã nói, Nữ hoàng gọi cho Thủ tướng là vì lý do cá nhân." Sự thoải mái được bộc lộ qua ngữ điệu và khuôn mặt anh, anh liếc nhìn chiếc điện thoại di động đang đặt bên cạnh, "Lý do cá nhân có nghĩa là Tô Thâm Tuyết gọi điện cho Utah Tụng Hương. Đương nhiên, vẫn còn có một cách nói khác về chuyện này, là cuộc điện thoại mà vợ cũ gọi cho chồng cũ."
Quản gia và người quản lý sinh hoạt của Thủ tướng kín đáo nhìn nhau. Xem ra, đúng là có khả năng Thủ tướng đã cho Nữ hoàng vào danh sách đen rồi, thậm chí còn là một khả năng vô cùng lớn.
Nhưng mà… dường như ngài Thủ tướng đang hưởng thụ cảm giác bắt Nữ hoàng phải chờ đợi mình gọi điện lại.
"Trong chuyện tình cảm, thằng em trai tôi chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch." Chị gái của ngài Thủ tướng đã từng nói như vậy.
Cũng có tin đồn rằng, người mà Thủ tướng sợ nhất không phải là Cựu Thủ tướng, mà là chị gái mình. Những lời đồn này không hề nói quá chút nào. Tối hôm đó, tại Phủ Thủ tướng, chị gái của Thủ tướng đã không hề nể nang gì mà hắt luôn một gáo nước lạnh vào mặt Thủ tướng trước mặt bao nhiêu người.
Chuyện này đã xảy ra vào năm ngoái.
Ngài Thủ tướng đã say xỉn liên miên trong ba ngày liên tiếp. Đêm đầu tiên, cô lặng lẽ để cho anh dựa vào vai cô. Đêm thứ hai, cô mắng cho anh một trận như tát nước. Đêm thứ ba, cô sai người mang một thùng nước đầy tới, và cô lấy cả thùng nước đó giội lên đầu ngài Thủ tướng.
Chiều ngày hôm sau, chị em Thủ tướng cùng nhau đi Tây Ban Nha với lý do bay sang để mừng sinh nhật bà ngoại.
Sau khi trở về từ Tây Ban Nha, ngài Thủ tướng không còn về nhà trong tình trạng say xỉn nữa, nhưng lại dần trở nên trầm lặng và suy tư nhiều hơn.
Vào một buổi chiều cuối tháng Mười hai năm ngoái, Văn phòng Thư ký Thủ tướng gửi một bộ lễ phục tham gia tiệc Cocktail tới Văn phòng Thủ tướng.
Lúc đó, ngài Thủ tướng đang ngồi một mình trên chiếc trường kỷ trong vườn, dường như đang vừa tắm nắng vừa suy ngẫm. Sợ sẽ làm phiền Thủ tướng, quản gia bước đi rất nhẹ nhàng. Sau vài ba bước, một tiếng gọi "Thâm Tuyết" rất khẽ, rất nhẹ như có như không vang lên trong tiếng gió.
Ngài Thủ tướng chỉ như một cậu bé còn vắt mũi chưa sạch trong chuyện tình cảm này… khiến người khác phải lo lắng.
Xem ra, chậu nước lạnh của chị gái Thủ tướng vẫn chưa thức tỉnh được cậu bé này thì phải.
Quản gia muốn mở lời, nhưng đã có người lên tiếng trước cả ông.
"Thưa ngài, ngài nhớ gọi điện thoại cho Nữ hoàng." Quản lý sinh hoạt của ngài Thủ tướng đã kính cẩn cất lời.
Không chỉ có một người lo lắng cho ngài Thủ tướng.
Lúc Tô Thâm Tuyết nhận được điện thoại của Utah Tụng Hương đã là mười một giờ ba phút đêm.
Những thanh âm tưởng như đã biến mất từ lâu nay lại được truyền qua sóng điện thoại. Lần cuối cùng họ nói chuyện điện thoại với nhau là cuộc gọi trước khi chính thức ly hôn một tiếng đồng hồ.
Lúc đó, Utah Tụng Hương đã thông báo với Tô Thâm Tuyết qua điện thoại rằng, anh sẽ đến văn phòng luật sư để chuẩn bị mọi thứ cho cô. Khi Tô Thâm Tuyết đến được toà nhà văn phòng luật sư đó, Utah Tụng Hương đã đến trước rồi. Anh ngồi ngay ngắn, trước mắt là hồ sơ ly hôn.
Luật sư của hai bên thay mặt họ kiểm tra và xác nhận thủ tục ly hôn không có vấn đề gì, sau đó họ ký tên vào.
Toàn bộ quá trình không mất tới hai mươi phút.
Sau khi ký tên xong, họ cũng chẳng nói thêm nhiều lời, bắt tay một cái tượng trưng, một trước một sau trời khỏi văn phòng luật sư.
Sau đó cô đi vào phòng vệ sinh một lúc, quay lại đã không còn thấy bóng dáng Utah Tụng Hương đâu nữa. Thế nhưng cô lại ngơ ngẩn bước đi trong hành lang.
Anh là Thủ tướng của quốc gia này, cô