Chương 133 CẨM NANG THEO ĐUỔI VỢ (5)
Người đàn ông đang khiêu vũ với Tô Thâm Tuyết lúc này tên là Wayne. Trong bữa tiệc dành cho các nam thanh nữ tú tìm kiếm một nửa của mình, với tư cách là chủ nhân của Cung điện Jose, cô cũng phải có động thái khuấy động phong trào chứ.
Khi buổi vũ hội trôi qua được khoảng một phần ba thời gian, Tô Thâm Tuyết nhận được lời mời khiêu vũ đến từ con trai của nhà Charlotte – một gia đình có quan hệ thân thiết với nhà họ Tô. Cô và Wayne cũng được coi như là thế hệ trẻ của những gia đình có mối quan hệ thâm giao lâu đời.
Tô Thâm Tuyết phải thừa nhận mình khá vụng về trong điệu nhảy này, giẫm lên chân Wayne tận hai lần liền.
Cũng may, bạn nhảy của cô đã thể hiện rất xuất sắc khi khiêu vũ. Anh ta đã dùng những kỹ thuật biểu diễn và động tác đẹp mắt để che lấp những sai sót không đáng có của Nữ hoàng.
Phạm phải những lỗi sai căn bản như vậy là do cô không hề tập trung, nói thẳng ra là cô đang khá lo lắng căng thẳng.
Mới chỉ khiêu vũ được nửa bản nhạc nhưng Tô Thâm Tuyết đã nhìn về phía cửa ra vào không biết bao nhiêu lần, chỉ sợ một bóng hình thân thuộc sẽ bất chợt xuất hiện ở đó.
Mới vừa đây thôi, Tô Thâm Tuyết được biết Utah Tụng Hương đang tham gia lễ kỷ niệm mười năm thành lập ga tàu điện ngầm của thành phố Goose được tổ chức tại Bộ Giao thông Vận tải. Trụ sở Bộ Giao thông Vận tải rất gần Cung điện Jose, chỉ mất khoảng hai mươi phút chạy xe mà thôi.
Cô lại hướng mắt nhìn về phía cửa ra vào của vũ hội, cảnh tượng mà cô lo lắng không hề xuất hiện, cô thầm thở phào một hơ nhẹ nhõm i, vừa thở xong thì lại giẫm lên chân Wayne lần thứ ba.
Cô mỉm cười ngượng nghịu nhìn Wayne.
Tô Thâm Tuyết quyết định sẽ không để ý đến lối ra vào của vũ hội nữa.
Tại sao cô lại phải sợ Utah Tụng Hương xuất hiện cơ chứ? Dù sao thì cô cũng đã nói rõ với anh không chỉ một lần rằng cô và anh đã ly hôn rồi. Mà kể cả cô có không nhấn mạnh điều đó đi chẳng nữa thì Utah Tụng Hương cũng nên tự hiểu rõ. Cô hoàn toàn đủ tư cách để đeo vòng hoa độc thân lên tay, cũng như chấp nhận lời mời trở thành bạn nhảy của bất kỳ người đàn ông độc thân nào.
Đúng vậy, dù Utah Tụng Hương có thật sự xuất hiện, thì điều mà cô có thể làm là dùng tư cách là chủ nhân của Cung điện Jose để thể hiện sự chào đón đối với ngài Thủ tướng, và hỏi xem ngài Thủ tướng có cần một chiếc vòng hoa đeo tay hay không.
Utah Tụng Hương có xuất hiện hay không, không phải là việc mà cô cần phải bận tâm. Điều mà cô cần quan tâm lúc này là tập trung chú ý để hoàn thành điệu nhảy.
Trước khi trở thành Nữ hoàng, Tô Thâm Tuyết gặp mặt thế hệ con cháu nhà Charlotte mỗi năm một vài lần, nhưng cô không hề có ấn tượng với Wayne. Thế nhưng với màn khiêu vũ ngày hôm nay, cô cũng khá có thiện cảm với anh ta.
Cảm tình mới chớm này khiến cô hào phóng tặng anh ta một nụ cười tươi tắn.
Nụ cười trên môi Tô Thâm Tuyết vẫn còn chưa kịp tắt thì bên ngoài cửa ra vào vũ hội bỗng xôn xao. Giữa những tiếng chào "Ngài Thủ tướng", Utah Tụng Hương xuất hiện với nét mặt sa sầm, sải từng bước dài hùng hổ đi về phía cô. Bàn tay đang đặt trên vai Wayne của cô trượt xuống. Vào giây cuối cùng, khi tay còn lại vẫn đang nắm tay Wayne, Tô Thâm Tuyết lại giẫm lên chân anh ta một lần nữa.
"Mình và Utah Tụng Hương đã ly hôn rồi, chỉ mới cách đây mấy ngày thôi mình còn hạ quyết tâm phải nói rõ ràng với anh ấy cơ mà!" Tô Thâm Tuyết tự nói với chính mình.
Vậy cũng tốt, đợi khi vũ hội kết thúc, cô sẽ tìm cơ hội để nói rõ ràng với Utah Tụng Hương.
Quyết định xong, Tô Thâm Tuyết giữ nguyên tư thế, không hề nhúc nhích.
Những người đang ngồi, những người đang đứng, cả những người đang khiêu vũ đều dừng lại, dồn hết ánh mắt và sự chú ý vào ngài Thủ tướng vừa xuất hiện. Utah Tụng Hương xuất hiện như vậy khiến người khác không chú ý, không tò mò, không hóng hớt để xem kịch hay thì cũng khó.
Có thể một thời gian nữa, khoảnh khắc này đây sẽ trở thành một ký ức vui vẻ của những người đang có mặt tại vũ hội. Điệu bộ và biểu cảm của ngài Thủ tướng khi ấy cứ như đang đi bắt gian phu dâm phụ tại giường vậy.
Utah Tụng Hương dừng lại trước mặt Tô Thâm Tuyết, ánh mắt lạnh te nhìn vào bàn tay đang nắm chặt tay Wayne của cô.
Ngài Thủ tướng đến đây với vẻ thiếu thiện chí ra mặt, Hà Tinh Tinh và hai thị vệ đứng gần đó cũng đang bước thấp bước cao tất tả đi vào.
"Bỏ tay cô ấy ra." Utah Tụng Hương cất giọng lạnh lùng trong khi không thèm liếc bạn nhảy của cô lấy một cái.
Đúng là một anh chàng không lịch sự gì hết.
Điệu nhảy của cô còn chưa kết thúc mà! Không thèm đoái hoài gì đến Utah Tụng Hương, cô lại tiếp tục đặt tay lên vai Wayne, bạn nhảy của cô cũng khá hiểu ý, nhưng…
Sau khi nghe thấy Utah Tụng Hương thông báo: "Tôi vừa nhận được tin tức tình báo của bộ phận an ninh, có ba phần tử khả nghi đã trà trộn vào buổi vũ hội này, tại địa điểm đã xuất hiện ba gói hàng khả nghi, không loại trừ khả năng ba kiện hàng này thuộc nhóm hàng dễ cháy nổ và dễ bắt lửa." Vẻ hoảng hốt, sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt của Wayne, anh ta giằng mạnh tay ra khỏi tay Tô Thâm Tuyết, ba chân bốn cẳng lao ra khỏi vũ hội.
Câu nói của Utah Tụng Hương cũng lọt vào tai người đang đứng gần họ. Các nam thanh nữ tú này cũng chẳng khác gì Wayne, lao bổ về phía cửa ra vào, một người còn vừa chạy vừa hét lên: "Ở đây có bom! Chạy đi!"
Chỉ viên đá cuội đã gây ra hàng ngàn con sóng, cả vũ hội nhốn nháo hoảng loạn. Mấy trăm nhân viên phục vụ, khách mời, ban nhạc và nhân viên cùng chạy thục mạng về phía lối ra, trong khi bộ phận an ninh Hoàng gia lao vào địa điểm tổ chức ngay khi nghe thấy nguy hiểm.
Giờ Tô Thâm Tuyết mới hiểu ra, "vật dễ cháy nổ" mà Utah Tụng Hương ám chỉ là thứ gì chứ.
Không dám chậm trễ dù chỉ một giây, cô kéo tay Utah Tụng Hương chạy về phía lối ra, bên tai cô lúc này vang lên những tiếng hô "Bảo vệ Nữ hoàng bệ hạ" của các thị vệ. Những người này phản ứng chậm chạp như vậy mà còn dám lớn lối nói "Bảo vệ Nữ hoàng bệ hạ" cơ đấy.
Khoảng tầm chục phút sau, toàn bộ khách mời đều đã di tản khỏi hội trường sự kiện và tập trung tại một khu vực an toàn, Nữ hoàng cũng đã được thị vệ hộ tống về phòng ngủ của mình trong Cung điện.
Khoảng hơn mười phút sau nữa, ngài Thủ tướng xuất hiện.
Thông tin về gói hàng dễ cháy nổ được nhét trong quả bóng đã được xác nhận là không chính xác, Thủ tướng đích thân lên tiếng giải thích, đồng thời bày tỏ lời xin lỗi chân thành đến các vị khách quý trong vũ hội.
Dù sao thì một tin tức giả cũng còn tốt hơn là "có khủng bố ở vũ hội", hơn nữa, ngài Thủ tướng cũng đã đích thân gửi lời xin lỗi rồi.
Một số vị khách bị mất giày hay bị giẫm rách váy đã bỏ về trước, các vị khách khác vẫn giữ được tác phong và hình tượng thì đến gặp Thủ tướng và nhờ Thủ tướng chuyển lời chào tới Nữ hoàng.
Người cuối cùng rời đi là con trai nhà Charlotte - người đã mời được Nữ hoàng cùng khiêu vũ đêm nay. Nét mặt anh ta vô cùng ảo não rầu rĩ, khi anh ta nhờ Thủ tướng thay mình chuyển lời chào tới Nữ hoàng, nét mặt của Thủ tướng lạnh như băng.
Anh ta muộn màng nhận ra người đang đứng trước mặt mình hiện tại chính là chồng cũ của Nữ hoàng. Thời gian Wayne sống ở Goran không nhiều, anh ta cũng không có ấn tượng sâu sắc gì về mối quan hệ trước đây giữa Thủ tướng và Nữ hoàng.
Rất nhanh sau đó, anh ra liền cảm thấy có điều gì đó không ổn lắm.
Tầm quan trọng của Cung điện Jose đối với Goran cũng giống như tầm quan trọng của Cung điện Buckingham đối với Vương quốc Anh vậy. Nếu thật sự nhận được tin tức nghi ngờ Cung điện Jose bị đánh bom, thì chắc hẳn lúc này toàn bộ nhân viên an ninh phải đeo súng ống đầy đủ ập tới rồi chứ nhỉ? Nhưng đảo mắt một lượt, ngoài số lượng vệ binh có tăng thêm mấy người thì chẳng có gì khác thường cả, hơn nữa những vệ binh được tăng cường này cũng có thể chỉ là nhân lực được bổ sung từ trước để phục vụ vũ hội mà thôi.
Vậy rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra đây?
Liệu đúng là Cục An ninh Goran nhận được tin tình báo giả không?
Ngay khi Utah Tụng Hương vừa bước vào cửa, chiếc gối mà Tô Thâm Tuyết đang ôm chặt bị quẳng mạnh về phía anh.
Từ vẻ mặt khó xử của Hà Tinh Tinh, Tô Thâm Tuyết đã đoán được phần nào chuyện đã xảy ra.
Cung điện Jose có một lối đi bí mật dành riêng cho Nữ hoàng trong tình thế tính mạng gặp nguy hiểm, nhưng vừa rồi bọn họ không hề dẫn cô vào đường hầm đó, mà lại dẫn cô trở về phòng.
Hà Tinh Tinh ngập ngừng muốn nói nhưng rồi lại thôi.
Hiển nhiên rồi, người khiến Hà Tinh Tinh câm như hến chỉ có thể là vị Nguyên thủ của quốc gia này thôi.
Sao có thể như vậy được chứ?
Tô Thâm Tuyết còn chưa kịp chất vấn, Utah Tụng Hương đã lên tiếng trước: "Tô Thâm Tuyết, em không nên đeo thứ vớ vẩn đó lên tay."
Thứ vớ vẩn đó? Cô hoang mang phẫn nộ.
Utah Tụng Hương dùng hành động để miêu tả cho cô hiểu "thứ vớ vẩn đó" là gì.
Chỉ trong nháy mắt, Utah Tụng Hương đã cởi phăng chiếc vòng hoa độc thân trên cổ tay cô ra rồi ném tọt vào thùng rác.
Thì ra… thì ra anh làm một trận náo loạn lớn như vậy chỉ vì chiếc vòng tay kết hoa mà cô đang đeo thôi sao.
Tô Thâm Tuyết tức đến xì khói.
Nhưng!
Lại một lần nữa, con trai trưởng nhà Utah lại đang từ bị đơn trở thành nguyên đơn.
Anh bắt đầu với câu "Anh thật sự không muốn như thế này"; sau đó tiếp tục là một tràng lập luận: "Những người đó phản ứng thái quá thôi, nếu đây là một bài kiểm tra thực hành thoát hiểm thì tất cả đều sẽ bị đánh trượt". Anh còn không quên xen ý kiến đánh giá cá nhân vào: "Mắt nhìn người của em cũng thật đáng lo lắng đấy, làm thế nào có thể như vậy được chứ? Một anh chàng như vậy mà em cũng chọn làm bạn nhảy à? Lúc đó em đã thấy anh ta chạy nhanh như thế