Không phải là ông ta coi thường Bạch Dương, Bạch Dương ở trình độ nào thì Thiên Thịnh ở trình độ đó.
Nếu Bạch Dương có thể viết ra bản kế hoạch tốt, lấy được slot hợp tác, như vậy chứng tỏ bọn họ có thể lội ngược dòng.
Đương nhiên nếu Bạch Dương muốn thông đồng với Tổng Giám đốc Phó lấy được slot này thì cũng phải xem xem nhà họ Cố có đồng ý hay không nữa.
Nói chung là từ trước đến nay Đoàn Hựu Đình chưa bao giờ cho rằng Bạch Dương có thể thắng cuộc.
Ông ta nói những lời này chẳng qua là để trả thù sự khó chịu mà ban nãy Bạch Dương gây ra cho ông ta mà thôi.
Sao Bạch Dương lại không biết cơ chứ?
Ánh mắt cô bỗng tối xuống, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì ý cười nhàn nhạt: “Có thể lấy được slot hợp tác hay không thì phải đợi kết quả mới biết, bây giờ ai mà nói đúng được chứ.”
“Nếu đã như vậy, thế thì chú đợi tin tốt của cháu gái nha.
Chỉ là đừng đợi đến cuối, tin tốt lại biến thành tin xấu, thế thì ngượng lắm” Đoàn Hựu Đình cười ha hả, vỗ nhẹ vai Bạch Dương, sau đó đi vào phòng họp.
Sau khi ông ta đi, Bạch Dương giơ tay lên, chậm rãi thu lại ý cười trên mặt.
Cô vô cảm phẩy nhẹ hai cái lên bả vai vừa bị ông †a võ qua, giống như đang phẩy thứ gì đó rất bẩn thỉu.
Không thể không nói, lời của Đoàn Hựu Đình quả thật đã tạo áp lực cho cô.
Mặc dù cô rất có lòng tin với kế hoạch của mình, cũng được vài giáo sư nói ổn, nhưng ai có thể bảo đảm kế hoạch của những công ty khác không tốt hơn của cô cơ chứ? Cho nên muốn lấy được slot hợp tác này, cô thật sự vẫn không tự tin lắm.
“Haz…” Bạch Dương xoa nhẹ mi tâm, thở dài.
Thôi kệ đi, cho dù kết quả cuối cùng thế nào thì ít nhất cô cũng đã cố hết