Hôm qua mình có up nhầm từ chương 412-415, mình đã sửa, mong cả nhà thông cảm!
Phó Kình Hiên bước vào, Bạch Dương theo sau.
Người trong phòng họp thấy bọn họ bước vào, lập tức dừng tiếng nói chuyện, yên tĩnh trở lại.
Cố Việt Bân ngồi ở ghế đầu tiên trong hàng ghế bên tay trái của ghế chủ vị, nhìn thấy Bạch Dương, ông ta hơi híp mắt lại: “Kình Hiên, sao con lại đi cùng Tổng giám đốc Bạch?”
“Gặp ở dưới lầu, được rồi, họp đi” Phó Kình Hiên kéo ghế ra, ngồi xuống.
Cố Việt Bân biết anh không muốn nhiều lời, chỉ có thể cho qua.
Nhưng con mắt Cố Việt Bân lại vẫn nhìn chằm chằm Bạch Dương, giống như việc Bạch Dương đi vào cùng với Cố Kình Hiên là do Bạch Dương cố tình làm vậy.
Trong lòng Bạch Dương chán ghét, lười để ý ông ta, mở sổ ghi chép, chuẩn bị ghi chép biên bản họp.
Ngồi ở chủ vị, ánh mắt Phó Kình Hiên quét một lượt qua khuôn mặt tất cả mọi người, dừng khoảng chừng hai giây trên mặt Bạch Dương, sau đó thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói: “Bản kế hoạch mà ngày hôm qua mọi người đưa đến, tôi đã xem qua và chọn lựa ra được 5 bản kế hoạch xuất sắc nhất.
Các công ty đứng sau năm dự án này sẽ là đối tác trong lĩnh vực công nghệ năng lượng mới.”
Đến rồi đến rồi.
Mọi người bất giác ngồi thẳng lưng, chăm chú nghe.
Bạch Dương cũng không ngoại lệ, cô không những chăm chú mà còn hơi lo lắng.
Hai mươi mấy người đang ngồi ở đây, bất kể là năng lực thương mại, hay là thực lực của công ty đứng sau, thì cô và Thiên Thịnh đều kém xa, chỉ có thể xếp ở gần chót.
Cho nên cô không có niềm tin rằng kế hoạch của mình sẽ được chọn.
“Tổng giám đốc Phó, nếu vị trí đối tác đã được chọn, vậy anh mau công bố đi, để cho chúng tôi biết những người may mắn đó là ai vậy.” Lúc này, có người thúc giục.
“Đúng đó tổng giám đốc Phó, mau công bố đi ạ”
“Kình Hiên, con công bố đi.”