Trợ lý Trương nhìn thấy ánh mắt cô, trong lòng thở dài, đẩy kính mắt, cất cao giọng, công bố vị trí hợp tác cuối cùng: “Cùng với Tam Thịnh của tổng giám đốc Gối”
Giọng nói vừa dứt, phía dưới vang lên những âm thanh tiếc nuối.
Ánh mắt Bạch Dương ảm đạm rủ xuống, tay đang siết chặt cũng chầm chậm buông ra.
Không phải cô.
Tuy trước đó cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng đến lúc nghe được kết quả, trong lòng vẫn thấy rất khó chịu.
Phó Kình Hiên vẫn luôn quan tâm tới sự thay đổi trên gương mặt Bạch Dương.
Anh nhìn vẻ mất mát của cô, không hiểu sao lại thấy không đành lòng.
Chỉ là trình độ quy hoạch chiến lược doanh nghiệp của cô bày ra đó, anh không đành lòng cũng không thể để cho cô đi cửa sau được.
Cố Việt Bân cười vui vẻ khi biết mình thật sự giành được một ghế hợp tác.
Ông ta biết trình độ quy hoạch chiến lược doanh nghiệp của mình thế nào, muốn giành được ghế hợp tác thì căn bản là không có khả năng, nhưng ông ta đã giành được.
Bởi vậy có thể thấy được, đúng là Kình Hiên nể mặt Tử Yên, bỏ xuống nguyên tắc không làm hậu trường, mở cửa sau cho người ba vợ là mình.
Cố Việt Bân nghĩ vậy, càng nhìn Phó Kình Hiên càng lộ ra ánh mắt thỏa mãn.
Quả nhiên là con rể tốt của ông ta.
Phó Kình Hiên nhíu mày.
Ánh mắt này của Gố Việt Bân là sao?
Phó Kình Hiên không suy nghĩ nhiều, mím môi nói với giọng điệu lạnh lùng hờ hững: “Năm ghế hợp tác đã được quyết định.
Các vị có thể tới tập đoàn Phó Thị ký hợp đồng vào giờ này ngày mai.
Bây giờ tôi sẽ công bố năm bản quy hoạch chiến lược doanh nghiệp này, để các vị không được lựa chọn xem qua, biết tại sao bọn