Bởi vì mẹ của gia đình số 3 rất béo và ba rất gầy, không thể nào chống nổi mẹ để thực hiện hai mươi lần chống đẩy.
Vì vậy, kết quả sẽ như thế nào, ai cũng có thể hình dung được.
“Trò này sao lại khó khăn như vậy?”
Bạch Dương nhíu mày nói.
Cô nghĩ chống đẩy được thực hiện bởi cả ba người trong một gia đình.
Nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng, chỉ mỗi ông bố làm điều đó một mình.
Trong trò chơi trước, cô và Phó Kình Hiên đã trải qua một lần cẩu huyết, trong vòng này, vậy mà còn muốn cô ngồi trên lưng của Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên đồng ý mới là lạ.
Vừa nghĩ tới đây, Phó Kình Hiên đột nhiên nói: “Có chút khó khăn, nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Được rồi, lên đi.”
Sau khi nói xong, anh cúi người xuống, vào tư thế chống đẩy.
Bạch Dương cho rằng cô nghe lầm, không thể tin nhìn anh: “Anh nói cái gì? Bảo tôi lên?”
“Ừm” Phó Kình Hiên đáp lại.
Bạch Dương há miệng thở dốc.
Cô vậy mà đoán sai rồi.
Anh ấy thực sự đồng ý rồi!
Nhìn thấy Bạch Dương đứng ngẩn người, Phó Kình Hiên lại nói: “Nhanh lên, bọn họ chuẩn bị xong rồi, chỉ thiếu một mình cô thôi.”
Bạch Dương nhìn trái nhìn phải, thấy người mẹ của hai gia đình hai bên đều đã ngồi ở trên lưng ba, cô không do dự nữa, tiến lên một bước, ngồi trên lưng Phó Kình Hiên.
Đây là lần đầu tiên cô đối xử với một người đàn ông kiêu ngạo Phó Kình Hiên như một con ngựa.
Cảm giác … khá tuyệt!
Trong mắt Bạch Dương thoáng hiện lên một tia hưng phấn, nhưng