Nhìn tình thế hiện tại, Lý An Đăng phân xét đám đầu người quái dị.
Bây giờ có Thiên Bảo và Cục Than chống chọi với đầu người, nhưng mà số lượng không phải ít.
Nhìn Cục Than rất đáng thương, cả thân chó máu đã thấm hết vào lông, ngược lại ánh mắt vô cùng kiên cường không chịu khuất phục.
Thiên Bảo cũng không dễ thở, dù không bị thương nhưng nó trực tiếp chạm vào vật thể cũng hao tổn đi khí lực trong người.
Lại còn đánh nhau mạnh như vậy, số lượng nhiều như vậy.
Lý An Đăng mới mở ba lô, kéo ra một cuộn vải bỏ.
Một bàn tay hắn nắm chặt đầu cuộn vải, kéo ra một cái.
Vải đỏ như con rắn bay theo chiều gió, để lại trên tay lưỡi đao đen bóng toát hơi lạnh, chính là Ô Long Đao.
Một tay hắn là kiếm gỗ đào hất văng cái đầu người còn mắc kẹt trên đó, tay kia Ô Long Đao, bàn chân giẫm đạp mặt đất phóng lên.
Một người một đao một kiếm xông vào đám quỷ.
Lý An Đăng đã từng học qua kiếm pháp và đao pháp, còn có nhiều cách tấn công khác nhau, nếu hắn không có vũ khí vẫn có thể tìm bất cứ vật gì mà đánh.
Mà thuật sĩ quan trọng chính là xử lý tình huống thật nhanh, nguyên nhân là không biết trước mắt còn có thể xuất hiện thứ kỳ dị thế nào.
Lý An Đăng chọn vài đầu người mà tấn công trước, chủ yếu phá giải thế nguy hiểm cho Thiên Bảo cùng Cục Than.
Kiếm gỗ đào lao vun vút, đâm qua đầu người, óc não trực tiếp xịt.
Có cái đầu bị mũi kiếm đục phải, con mắt treo đến phía sau gáy.
Ô Long Đao còn hung hơn, chém một cái đầu người nổ ra bãi pháo hoa máu.
Nổi bật của nó là sức mạnh, vả lại như bác Năm nói, là một trong ngũ đại binh khí tổ truyền, uy lực vô cùng.
Ô Long Đao tuy có lực công kích mạnh mẽ, tuy nhiên nó là pháp khí cao cấp, cầm trên tay cũng đủ nghe cả người thật lạnh, thực hiện vài động tác tấn công một chút Lý An Đăng đã thấm mệt
Dây dưa một hồi, máu của những đầu người tưới đầy trên thân thể Lý An Đăng, hai tay hắn cũng bị ảnh hưởng vết thương rỉ máu, trên mặt có dính vệt máu.
Nếu để người khác nhìn thấy, e là phân vân hắn đang tróc quỷ hay hắn mới chính là quỷ đây.
Sau đó hắn mới nhìn qua Bất U, lúc này Bất U vẫn không từ bỏ ý định chạy, trên vai vác kim thiền trượng long nhong tiêu sái.
Lý An Đăng quyết định hỗ trợ Bất U.
Không xử lý được bạch cốt tinh, đánh hết tất cả đầu người này cũng như vô dụng.
Lý An Đăng nhảy đến bất ngờ, mũi kiếm gỗ đào hướng về phía bạch cốt tinh.
Bạch cốt tinh liền giật ra sau tránh đi, nhưng kiếm gỗ đào chỉ là hư chiêu, tiếp theo Ô Long Đao chính xác chém xuống.
Nghe âm thanh như nhai viên nước đá, đầu sọ bạch cốt tinh trực tiếp chẻ ra làm hai như là nụ hoa nở.
Dừng lại lúc này, đầu sọ mở ra rồi còn thấy bên trong là một cái đầu.
Cái đầu này có kích thước nhỏ xíu, đương nhiên cái đầu nằm trong đầu sọ nên nhỏ hơn, so với trẻ con cũng con bằng.
Đặc biệt cái đầu tròn lẳn, toàn là máu thịt đỏ au, có chút nhớp nháp trông rất kinh tởm, nó chỉ có hai con mắt và cái miệng, nhưng những thứ này đều được thể hiện qua ba cái lỗ thủng.
Đây cũng là lần đầu Lý An Đăng thấy như vậy.
Đòn vừa rồi đã qua, tiếp theo bạch cốt tinh liền đánh trả, hai bàn tay xương bắt dính cổ hắn.
Bất U quay lại, kim thiến thượng đập ngay phần bụng bạch cốt tinh.
Bạch cốt tinh có hơi khom người, bị đẩy văng trên không trung.
Lý An Đăng xoa xoa cổ họng, ánh nhìn hướng lên, tiếp tục nhảy lên truy kích.
Hiện tại bạch cốt tinh đã bị thương khá nhiều, phải nhanh chóng giải quyết.
Lần nay bạch cốt tinh có chuẩn bị, đưa tay xương chụp lấy Ô Long Đao.
Bất quá Ô Long Đao là thần khí không phải nói chơi, Lý An Đăng không ngại chém, cánh tay xương cũng văng ra.
Bạch cốt tinh hét thảm, nhưng cánh tay này nó đã đồng ý phế bỏ, tay kia găm sâu vào ngực Lý An Đăng.
Hắn đã nghe năm ngón tay của nó chạm vào da thịt, độc cương thi lại truyền vào, đau đớn đến cực điểm.
Hắn liền dùng bàn chân đạp mạnh vào bạch cốt tinh, tự đẩy mình rơi xuống đất.
Vừa xong như vậy, Bất U lại thay thế nhảy lên đánh, kim