“Còn lại nhờ vào cậu”
…
Trò hề cuối cùng cũng hạ màn sau vở kịch.
Nhóm học sinh giỏi lớp 5 lâm vào tuyệt vọng, quỳ dưới đất khóc lóc, còn học sinh kém thì nằm ngửa điên cuồng cười to, đôi lúc cũng bật ra tiếng nức nở.
Nhìn hoàn cảnh trước mắt, mọi người cũng chỉ đồng cảm với những học sinh kém dù chết cũng muốn kéo cả lớp chết chung kia thôi.
Thực tập sinh và Người sống sót xem live đã thế, càng khỏi nói nhóm NPC Người không mặt.
Từ tiết chính trị đã thấy tư tưởng bọn họ có vấn đề, muốn dồn các học sinh kém vào đường cùng, cho rằng giữ lại chỉ lãng phí tài nguyên chung, còn không bằng hóa thành khí gas trong hồ dìm xác cho trường trung học Số 1 bật đèn dùng nước nóng.
Không bao lâu sau, vấn đề của lớp 5 cứ thế bị bỏ qua.
Nhóm trợ giảng vây quanh các học sinh lớp 5, chú ý đến hành động của họ từng giây từng phút.
Sau khi hình phạt được công bố thì vẫn như hai lần xử phạt trước, thực tập sinh không thể sử dụng đạo cụ đặc biệt, im lặng đứng đó chờ chủ nhiệm khoa đọc thành tích của tất cả các lớp, và chờ chết.
Sau lớp 5 chính là lớp 6.
Dạ dày các thực tập sinh lớp 6 như bị một bàn tay vô hình siết chặt, vò nắn.
Nỗi sợ tột cùng trước cái chết như vách đá dựng đứng, khiến bọn họ chộn rộn mắc ói.
“Lớp 6, 782 điểm.”
Lần này, vẻ mặt mọi người không mấy bất ngờ.
Lớp 5 chơi bạo lực lạnh, học sinh giỏi vênh váo tự đắc, cuối cùng rơi vào kết cục không thể quay đầu.
Còn về lớp 6, vốn là một trong ba lớp không đạt tiêu chuẩn, mà lớp 2 có người bị bắt gian lận nhưng vẫn miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn khiến mọi người ngạc nhiên.
Giờ nếu lớp 6 cũng hên thế thì ảo quá, nên khi nghe lớp 6 trượt điểm, mọi người cảm thấy khá bình thường.
“Lớp 7, 815 điểm.”
Đáng mừng thay, lớp 7 may mắn qua ải, Tsuchimikado ngồi hàng cuối thở phào.
Tuy hiện tại số lượng Người không mặt của lớp 7 cũng xấp xỉ lớp 5, nhưng vì có Tsuchimikado nên bầu không khí tốt hơn lớp 5 nhiều.
[Sắp tới lớp 9 rồi, máaaa tui căng thẳng quá!]
[Tui cũng vậy tui cũng vậy, tín nữ nguyện ăn chay cả đời cầu cho lớp 9 an ổn vượt qua cửa ải khó khăn này…]
[Lớp 9 cố lên! Đã có một Người không mặt rồi, không thể mất thêm một người được!]
Không ngờ lúc đọc đến lớp 7, lớp 5 bên kia lại nổ ra xung đột.
Dù bọn họ biết số kiếp của mình đã định nhưng bảo người ta ngoan ngoãn chờ chết, nói thật là chẳng ai chịu đâu.
Huống chi bọn họ còn đón kết cục bằng cách này, sau khi tuyệt vọng thì đám học sinh giỏi trút hết lửa giận vào học sinh kém, hai phe lập tức quần nhau tơi bời làm mọi người đau hết cả đầu.
Trợ giảng bước lên giữ trật tự, tình cảnh rối loạn vô cùng.
Thanh niên tóc trắng ngồi trên ghế, một tay chống đầu một tay đặt trong góc bàn.
Cậu ngẩng đầu, quả nhiên No.1 dưới đài chủ tịch cách đó không xa đang cười khẽ dòm mình, cứ như đang chờ trò vui vậy.
Không biết sao, nhớ đến Ác ma hôm trước, Tông Cửu luôn cảm thấy đối phương đã trao phần thưởng NPC phối hợp rồi.
Hắn nói chỉ đảm bảo an toàn cho mình cậu, mà cái luật miễn phạt cho năm người đứng đầu rất có thể là món quà của hắn.
Trái tim Tông Cửu chùng xuống, một linh cảm xấu nẩy lên.
Nếu chỉ là The Hanged Man, cũng không thể khiến The Tower nằm ngược.
Lá bài này xuất hiện, e rằng đã được quyết định từ trước.
Cậu nhắm mắt.
Sau lưng, các thực tập sinh lớp 9 đang chắp tay trước ngực lặng lẽ cầu nguyện, mong một phép nhiệm mầu.
Cuộc nổi loạn của lớp 5 bị cưỡng chế trấn áp, chủ nhiệm khoa cầm giấy trắng tiếp tục thông báo điểm.
Thanh đao treo trên đầu mọi người đã rơi xuống.
“Lớp 9, 799 điểm.”
Xung quanh chết lặng.
Dùng mắt thường cũng thấy, trong khoảnh khắc biểu cảm trên mặt các thực tập sinh lớp 9 như xóa thành trống không.
1 điểm, chỉ 1 điểm lại như rãnh trời.
Khán giả phản ứng đầu tiên.
[Trời đựu!!! Đừng mà!!!]
[Lớp 9! Aaaa lớp 9 của tôi, sao lại thế được!]
[Haiz cũng không có gì đáng ngạc nhiên, mặc dù lời hứa hẹn hoàn hảo rất cảm động nhưng đều là nói suông thôi, còn phải xem làm được hay không đã.]
[Quá chuẩn, điều may mắn duy nhất là không biết vì sao đám giáo viên ghê tởm này lại thay đổi ý định, cơ mà lớp 9 chỉ có một Người không mặt nhỉ.
Dù Người không mặt đứng hạng nhất thì vẫn có thể bảo vệ năm người đứng đầu, cũng là cái may trong cái rủi, không chết cả nút, ảo thuật gia vẫn sống tiếp.]
[Nhưng như thế đâu còn là lớp 9 nữa, chín mươi chín học sinh còn lại của lớp 9 thì sao?]
[Đừng vội, nhỡ ảo thuật gia còn cách khác thì sao? Chính miệng cậu ấy nói sẽ bảo vệ tất cả thực tập sinh lớp mình mà.]
Trên sân tập lặng ngắt như tờ, chỉ còn tiếng cười khục khặc điên cuồng của lớp trưởng lớp 5.
“Hahaha, đã quá, đã quá! Chết hết đi, cả lũ chết hết cho tao!”
Cận kề cái chết, gã đâm sảng rồi, câu cú loạn hết cả lên.
Nhưng bây giờ không ai quan tâm đến phản ứng của gã, sự chú ý của mọi người dồn hết vào lớp 9.
Không biết vì sao, chắc do biểu hiện của ảo thuật gia trong mấy phó bản trước quá tốt, vô số thực tập sinh và Người sống sót tin cậu một cách khó hiểu, luôn cảm thấy cậu đang giữ át chủ bài bất ngờ nào đó.
Quả nhiên không lâu sau khi chủ nhiệm khoa nói, Tông Cửu chậm rãi đứng dậy từ chỗ ngồi.
Vẻ mặt ảo thuật gia tóc trắng rất bình tĩnh, bình tĩnh cứ như không nghe thấy tin dữ, dấy lên hy vọng tuyệt đối cho lớp 9 giữa lúc thấp thỏm ngổn ngang xen lẫn tuyệt vọng.
“Đừng hốt hoảng, tôi có cách.”
Đã bước đến con đường không lối thoát này, ảo thuật gia còn có cách gì chứ?
Không chỉ thực tập sinh lớp 9, mà tất cả thực tập sinh trên sân đều nhìn sang.
Ác ma phía xa