“Giáo hoàng chân chính”
…
Xu Mật Viện nằm ở trung tâm toàn bộ Thánh thành và tiếp giáp với núi Moriah.
Kênh rạch xung quanh chảy tóc rách, vây trọn tòa nhà lộng lẫy được làm bằng đá hoa cương trắng xám tạo thêm chút mát mẻ khác biệt cho vùng sa mạc khô cằn.
Các giám mục cao tuổi râu tóc bạc phơ, mặc áo choàng cổ điển màu trắng vòng qua ngực rồi thắt một nút trên cánh tay, mày rậm mắt to, thần thái khỏe khoắn mà hiền lành.
Trong lúc nhóm Người sống sót đang căng thẳng phòng bị và sẵn sàng chiến đấu thì các giám mục linh mục cũng trao đổi xong, lớn tiếng thông báo.
“Theo thần dụ, người tha hương được hưởng quyền lựa chọn cao nhất.”
Vậy là sao chứ? Cả đám khó hiểu nhìn nhau.
Có người nghĩ ngay đến nhiệm vụ chính của bọn họ, nhỏ giọng hỏi: “Chờ đã, nhiệm vụ chính của chúng ta là giúp Thánh Thành chọn Giáo hoàng mà?”
Mọi người bừng tỉnh.
Nhiệm vụ chính là giúp Thánh Thành chọn Giáo hoàng, nếu không làm đàng hoàng thì sẽ bị hệ thống đánh giá là thất bại, cho nên bọn họ cần một cơ hội, mà hiện tại chính là cơ hội tốt nhất.
Giám mục phất tay, đám người hầu lập tức dẫn một nhóm các bé trai mặc áo choàng trắng, đầu đội vòng nguyệt quế bước lên phía trước.
Khuôn mặt các bé trai này đều che khăn rất dày, khuất cả mắt nên phải bước theo sự hướng dẫn của người hầu.
“Những đứa trẻ này là ứng cử viên cho vị trí Giáo hoàng.
Các vị khách đường xa, xin hãy giúp chúng tôi chọn ra một ứng viên phù hợp với hình tượng trong suy nghĩ của các bạn nhất.
Thánh Thành không thể vắng chủ, tháng sau sẽ diễn ra lễ tế trăm năm, chúng tôi cần một người chủ trì đủ tiêu chuẩn.”
Hồng Liệt và đồng đội nhìn nhau, ánh mắt ai cũng toát lên vẻ phấn khích.
“Đại ca, tiên sinh nói không sai! Vị cứu tinh thật sự đến từ thế giới khác!”
Bọn họ là đồng đội cũ của Quỷ Cốc Tử, trong lòng đã có quyết định.
Vì lời tiên tri, mà Quỷ Cốc Tử để lại một đạo cụ cấp S làm đường lui.
Đạo cụ này tên là [Hộp lưu trữ]
Nó không phải đạo cụ công kích nhưng có quyền đưa một thứ trong phó bản kinh dị về vòng lặp vô hạn, tùy theo giá trị mà thu phí khác nhau.
Vật chết thì chỉ tốn vài trăm hoặc hơn nghìn điểm, Quỷ Cốc Tử từng thử rồi, thậm chí ông ta còn nhét được luôn NPC vào hộp lưu trữ mang về, chẳng qua số điểm phải trả cao ngất ngưởng.
Bây giờ không phải lúc tiếc điểm, nếu tìm được vị cứu tinh kế thừa sự nghiệp của Quỷ Cốc Tử thì năm đội đều ở đây, mỗi người cùng nhau góp điểm là được.
Các giám mục và linh mục kiên nhẫn đứng chờ nhóm người sống sót xì xào thảo luận, chẳng ai thúc giục.
Riêng Tông Cửu lơ lửng trên không nghe nhóm bọn họ thảo luận xong, thì chuyển tầm mắt sang những cậu bé phía sau.
Các cậu bé đều được thay đồ mới, tắm rửa thay quần áo sạch sẽ, vì bị che mắt nên hoạt động rất hạn chế.
Tông Cửu tìm kiếm hình bóng quen thuộc.
Quả nhiên, cậu thấy nhóc Ác ma đang đứng ở hàng cuối.
So với những đứa trẻ cẩn thận không dám nhúc nhích xung quanh, rõ ràng nhóc Ác ma thả lỏng hơn nhiều.
Nó đứng đó, dù đôi mắt bị vải dày che kín nhưng vẫn nở nụ cười, trông vừa lanh lợi vừa hoạt bát.
Bên kia, các giám mục đang giải thích với Người sống sót.
“Thông thường, trong Giáo hội không cần Giáo hoàng.
Dưới sự lãnh đạo của thần, tất cả mọi người trên thế giới đều sống bình đẳng.
Chỉ trong lễ tế trăm năm của Giáo hội mới cần Giáo hoàng đích thân chủ trì.”
“Chắc các vị cũng biết thế giới của chúng tôi vô cùng hoàn mỹ, bởi vì ai cũng thiện lành.”
Giám mục vuốt chòm râu muối tiêu, thở dài nói: “Nhưng con người là nơi tập trung của thiện và ác, muốn duy trì sự hoàn mỹ này thật sự quá khó.
Hiện tại đã 99 năm trôi qua kể từ lễ tế lần trước, tuy thế giới vẫn hòa bình không chiến tranh xung đột nhưng cái ác vẫn còn sinh sôi… Chúng tôi cần một cuộc thanh lọc mới thật nhanh.”
“Từ xa xưa, Đức Chúa trời sẽ ban Thánh tử cho chúng ta đưa vào Giáo hội để làm lễ cầu phúc trăm năm một lần.
Và trong nghi thức cầu phúc, Giáo hoàng sẽ theo sứ mệnh thanh tẩy toàn bộ nhân loại.”
Nhóm Người sống sót như bừng tỉnh.
Ban đầu mọi người vốn nghĩ thế giới phó bản siêu cấp S này sinh ra đã hoàn mỹ như cái tên của nó, hoá ra là không phải vậy.
Nhớ tới nhiệm vụ chính của bọn họ: hỗ trợ tuyển chọn Thánh tử và hoàn thành một nghi thức Giáo hội có thể chính là trường hợp này.
Các giám mục chỉ các bé trai phía sau: “Những đứa trẻ là được sinh ra cùng một lúc đến từ khắp nơi trên thế giới, và một trong số chúng trời sinh là sứ giả của thần.”
Các linh mục bưng chiếc hộp gấm, chứa đầy những viên pha lê trong suốt.
Nhóm Người sống sót lập tức nhận được nhắc nhở của hệ thống chủ.
[Đạo cụ cấp C: Pha lê lưu trữ.]
[Tác dụng của đạo cụ: Tách ác niệm ra khỏi sinh vật sống.
Lưu trữ ác ý.]
Thấy nhóm Người sống sót vẫn chưa hiểu, các giáo sĩ lập tức giải thích: “Đây là pha lê thần ban cho Giáo hội, đúng như tên gọi, nó là thánh vật do thần linh ban cho chúng tôi.
Bây giờ mọi người hãy đưa tay lên.”
Nhóm Người sống sót nghe lời làm theo.
Không giống như khi các linh mục cầm nó, lúc Người sống sót cầm viên pha lê trong tay, từng sợi vật chất như bùn đen tách ra khỏi cơ thể họ nhuộm viên pha lê trắng ngần thành một màu không rõ.
Linh mục vội nói: “Các vị khách chớ sợ, đó các vị không phải người ở đây, chưa trải qua nghi lễ thanh tẩy trăm năm trước nên có ác niệm tồn tại trong người là chuyện bình thường.”
“Đúng vậy.” Giám mục nhẹ nhàng cất tiếng: “Điểm quan trọng nhất trong việc phán xét và lựa chọn Giáo hoàng, chính là thanh tẩy ác ý.”
“Những vị khách phương xa, các bạn có thể dùng pha lê thần ban để phán xét, chọn ra Giáo hoàng chân chính.”
“Vừa rồi là tất cả tình huống, nếu các vị còn bất kỳ thắc mắc gì thì xin hãy hỏi, chúng tôi sẽ giải đáp bằng tất cả những gì mình biết.”
Thế là nhóm Người sống sót bắt đầu đặt câu hỏi.
“Thưa giám mục, mấy hôm trước chúng tôi tìm thấy vài cuốn sổ ghi chép trong thư viện của Thánh Thành,