“Làm không?”
…
“Một ý kiến hay.”
Nói xong câu đó Ác ma và Ảo thuật gia biến mất trong bóng tối, mặc kệ nhóm người trong sảnh tiệc ngơ ngác nhìn nhau.
Sau khi xác nhận bọn họ đã hoàn toàn rời khỏi đây, mới có người run rẩy hỏi: “Chuyện… Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Lời vừa cất lên như tiếng súng đầu tiên, các thực tập sinh ở hội trường lập tức bàn tán xôn xao.
“Thì ra big boss thật sự quen biết Ảo thuật gia, hahahaha.” Một thực tập sinh khác xấu hổ cười gượng.
“Cảm giác quan hệ của hai boss cấp S rất tốt.
Cơ mà cũng đúng, lúc trước boss đã công khai thể hiện sự yêu thích với Ảo thuật gia rồi.
Chẳng phải trước đây còn có tin đồn là Ảo thuật gia đã nhận thư mời của Dạ tộc nên rất thân cận với Phạm Trác No.2, big boss bất mãn với Ảo thuật gia đấy thôi? Hồi đó tin đồn này được lan truyền y như thật, bây giờ xem ra cũng chỉ là đồn.”
“Đúng thế, quan hệ của họ có vẻ rất tốt… Mà câu vừa rồi của Ác ma là sao nhỉ? Ý kiến hay? Ý kiến hay gì cơ?”
Hội trường im lặng, không ai trả lời câu hỏi này.
Lát sau mới có người lên tiếng: “Tóm lại giờ Ảo thuật gia đã lên No.9, chuyện của các boss không liên quan gì chúng ta, đừng quan tâm nhiều vậy.”
Mọi người gật đầu lia lịa.
Chỉ có phòng livestream với trí tưởng tượng phong phú là nổ như pháo hoa.
[Tôi đệt cụuuu, các quý ông, kết hợp với bình luận trước đó, tôi cảm giác hình như mình hiểu ra gì rồi…]
[Lầu trên, ông không cô đơn, tui…]
[Vậy là mọi người đều cho rằng câu ‘Ý kiến hay’ của big boss là muốn thực hành quy tắc ngầm với Ảo thuật gia? Fuck, không nói mấy vấn đề khác nha, nếu nghĩ theo khía cạnh này thì sự khác thường giữa bọn họ trước đây có thể giải thích được…]
[Các chị em lầu trên, thì ra không phải một mình em đánh hơi được, đệch!]
Nhưng vài người qua đường và fan ruột tỏ ra không hài lòng.
[Làm ơn đừng nói mò nha, rõ ràng chỉ là đàn anh quan tâm đến đàn em.
Đâu cần cố ghép cặp như thế, cái quái gì vậy, chúng mày nằm dưới gầm giường người ta nhìn thấy à?]
[Ờ đấy, dù là Ảo thuật gia hay big boss thì kéo họ vào trò đùa kiểu này đều tởm vl.
Ai chả biết chuyện tình yêu tình báo trong vòng lặp vô hạn vốn không nhiều, cứ phải bày trò đùa mắc ói như này, thích mai mối thế thì lên diễn đàn của chúng mày mà mối, mắc quần què gì cứ phải hấp diêm thị giác tụi tao ở đây?]
[Nín cái mỏ liền, đùa có xíu mà tụi bây nhảy dựng lên rồi, làm ơn, đây là cuộc thi thực tập sinh kinh dị chứ không phải trò chơi trẻ con, có bệnh thì đi chữa hộ bố mày, suốt ngày toàn nghĩ ba cái thứ này trong đầu à, sao không để tụi bây chết trong phó bản cho rồi!]
[Đúng, nhìn người ta thế kia thì chỉ là bạn giường thôi.
Rất bình thường trong vòng lặp vô hạn mà, có cần kích động vậy không?]
Vì cái chết luôn rình rập nên quan hệ thân mật trong vòng lặp vô hạn rất mờ nhạt, bạn tốt cùng sống cùng chết thì nhiều nhưng ít cặp đôi nào đồng hành với nhau từ đầu đến cuối, hầu như là không có.
Phần lớn do hoàn cảnh quá ngột ngạt nên chỉ cần bạn giường giải quyết nhu cầu sinh lý.
Cộng thêm sự sùng bái kẻ mạnh vô cùng méo mó, ai cũng mặc định rằng kẻ mạnh sẽ có nhiều tài nguyên hơn.
Thế là khán giả lại bắt đầu một cuộc chiến mới.
Mà trên sảnh tiệc, mọi người hiếm khi thổ lộ suy nghĩ thật của mình với công chúng mà chỉ im lặng đứng tại chỗ.
Nghệ sĩ vĩ cầm trưởng lại kéo dây cung, dàn nhạc Organ bắt đầu chơi một điệu nhạc khiêu vũ mới.
Các thực tập sinh sững sờ, bắt đầu tiếp tục khiêu vũ cho có lệ.
Đương nhiên sau chuyện vừa rồi khiến mọi người hơi mất tập trung, thậm chí ngay cả hoạt động tìm danh tính thật của bạn nhảy đầy hào hứng cũng không còn hấp dẫn như ban đầu nữa.
Vũ hội mặt nạ hóa trang mới bắt đầu hơn một giờ mà đã trải qua đủ loại tình huống bất ngờ, người hướng dẫn bí ẩn cũng bị vạch trần thân phận nên trong lòng mọi người đều có tính toán.
Rốt cuộc mối quan hệ giữa Ảo thuật gia và Ác ma, No.1 và No.9 là gì không quan trọng.
Quan trọng là, big boss rất quan tâm và săn sóc No.9, thế là đủ.
Thực lực của Ảo thuật gia vốn đã mạnh giờ thêm chỗ dựa vững chắc, thực sự người so với người chỉ khiến người ta tức chết thôi.
Người nuôi cổ nãy giờ vẫn quỳ trên sàn run rẩy đứng dậy, toàn thân mềm nhũn, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Gã loáng thoáng nghe thấy tiếng cười nhạo từ bốn phương tám hướng làm gã chỉ muốn tìm một lỗ chui vào, vội xin hệ thống chủ rời khỏi sảnh tiệc.
Gái đẹp Tsuchimikado đang che mông dời tầm mắt, tiếp tục mắt to trừng mắt nhỏ với Gia Cát Ám chim cánh cụt trước mặt.
Cũng may mặt nạ của cả hai vẫn còn nguyên trên mặt, nhưng vì sự cố đáng xấu hổ vừa rồi nên cả hai đều đã đoán được người kia là ai.
Gia Cát Ám nhìn chằm chằm vào bộ đồ thủy thủ trắng xanh phối váy ngắn tất chân và tóc đuôi ngựa hai bên của Tsuchimikado, Tsuchimikado thì ngó lom lom chiếc mũ đội đầu hình chim cánh cụt của Gia Cát Ám, cả hai đều im lặng.
Ban nãy trong bóng tối, Gia Cát Ám nhận được nhắc nhở từ hệ thống chủ, nên giờ mới nhận ra Tsuchimikado.
Dù hắn ta có muôn nghìn tính toán nhưng cũng không lường được người kia… Ừm… Có sở thích đặc biệt là cosplay con gái.
Tsuchimikado cũng thế, đôi mắt đeo kính giãn tròng của y đong đầy ngạc nhiên.
Không ngờ Gia Cát Ám lạnh lùng trầm ổn ưa mưu toan người khác lại thích… Ờm… mấy động vật nhỏ.
Tsuchimikado phá vỡ sự im lặng đầu tiên: “Ảo thuật gia…”
“Không sao.” Gia Cát Ám thẳng thừng phủ nhận.
Đúng là Tông Cửu có kiếp nạn nhưng không phải ở đây.
Thế là hai người lại im lặng.
“Tôi sẽ cho cậu biết hành tung của Thầy trừ tà…” Chim cánh cụt nói nhỏ.
Tsuchimikado vội trả lời, “Tôi sẽ mất trí nhớ ngay và luôn.”
Gia Cát Ám gật đầu hài lòng.
Tsuchimikado buông bàn tay che mông ra, đang định bắt tay tượng trưng với hắn ta để thể hiện giao dịch đã xong, nhưng không ngờ tên kia lại liếc nhìn tay y với ánh mắt yêu sạch sẽ loại nặng, chậm rãi cất tiếng.
“Anh ta đang đứng sau lưng cậu.”
Tsuchimikado:???
Gái đẹp cột tóc hai bên cứng ngắc quay đầu nhìn người phía sau vỗ mông mình, cười huýt sáo: “Hey, ông bạn, để mông trần không thấy lạnh hả?”
Gia Cát Ám tổ sư cha nhà anh giả heo ăn thịt hổ, lừa tôi!
Âm Dương sư tức giận xoay lại đã thấy chim cánh cụt đã chạy mất hút giữa biển người.
Má nó, sao y lại quên là Gia Cát Ám đã khởi nghiệp bằng cách lừa đảo nhỉ!
Tsuchimikado hối hận xanh ruột, nghe hệ thống chủ nhắc nhở lại bị trừ chín trăm điểm, y giả bộ bình tĩnh nói: “Cậu thuyết phục hắn ta kiểu gì vậy?”
“Hết cách rồi,” Thầy trừ tà giang tay, “Tôi cho nhiều lắm á.”
“Nào ông bạn, có chơi có chịu, bùa xanh đâu?”
Trái tim Âm Dương sư rỉ máu nhưng bây giờ tình thế cấp bách, để chặn cái miệng rộng của Thầy trừ tà y vội vàng rút một tờ giấy màu xanh từ trong ba lô hệ thống.
“Cho cậu cho cậu đấy, mau quên cảnh này cho tôi, nghe chưa!”
Vừa dứt lời, xung quanh bỗng vang lên từng tiếng cảm thán rồi trở về yên tĩnh.
Tsuchimikado chợt thấy là lạ, vô thức ngẩng đầu thì phát hiện mọi người đang nhìn chằm chằm vào… tờ giấy xanh trong tay y!
Ai cũng biết bùa xanh là một đạo cụ tuyệt vời cho những Năng lực giả chuyên về Âm Dương sư.
Nhưng vì chế tạo quá khó, nên trong nhiều Năng lực giả Âm Dương sư chỉ có boss No.10 Tsuchimikado là chế tạo ra được.
Giống như dao quân dụng Caligula của Phạm Trác No.2, đĩa Thái cực bát quái của Gia Cát Ám, chúng đều thuộc loại đạo cụ đặc biệt có tính nhận diện mạnh mẽ.
Cho nên vừa lấy nó ra, mọi người đều nhận ra ngay.
Ban đầu chẳng ai để ý bên này, hai người bình thường đang nói chuyện thì có gì để nhìn chứ.
Ngặt nỗi chú chim cánh cụt kia lại thu hút rất nhiều sự chú ý, cộng thêm tư thế của người đẹp thủy thủ trông hơi lạ nên mới có người tò mò.
Mà Tsuchimikado vì sợ Thầy trừ tà lỡ miệng, gấp gáp quá nên quên béng chuyện này, moi lá bùa màu xanh của mình ra trước mặt mọi người.
Thật trùng hợp, cảnh tượng đó bị một thực tập sinh nhìn thấy rồi ngạc nhiên hô to làm những người khác dòm qua, càng lúc càng có nhiều người nhìn thấy hơn.
[Tui… Ông… Tui cũng không biết nói gì, ừ thì, boss Tsuchimikado vẫn rất có năng khiếu cải trang thành nữ…]
[Tui… ừm, cạn lời.
Thì ra thánh xui Âm Dương sư lại có sở thích không muốn người khác biết như vậy.]
[Các chị em, tui đã cố đoán chị gái mặc đồ thủy thủ là ai, nhưng thực sự không ngờ lại là no.10!]
[Bye! Tình huống đội quần trước đám đông như vậy cũng chỉ có boss Âm Dương sư đầy năng lượng xui xẻo mới dính được thôi, thắp nến.jpg]
Tsuchimikado: “…”
Y chết lặng đứng đó, nghe âm thanh trừ điểm vô tận của hệ thống chủ, cam chịu nhấn nút truyền tống ra khỏi sảnh tiệc trong bầu không khí quê chữ ê kéo dài.
Người ta là không làm người, y thì không thể làm người nữa rồi.
Giờ phút này, thánh xui Âm Dương sư đột nhiên nổi lên mong ước nồng cháy với cuộc thi thực tập sinh kinh dị.
Nếu y debut vị trí Center, lấy được tấm thẻ điều ước vạn năng kia, vậy thì nhất định y phải…
Khiến mọi người, ngay, lập, tức, quên sạch cảnh tượng này (hét lên)!
Phiền quá, thế giới này, hủy diệt đi!
…
Phòng của No.1 rất tối.
Mọi thứ không khác gì lần trước Tông Cửu đến.
Bóng tối dày đặc đến mức khó thở lấp đầy căn phòng rộng lớn này, nguồn sáng duy nhất là ánh trăng lành lạnh hắt vào qua khung cửa kính sát đất khổng lồ bên cạnh bồn tắm.
Mái tóc trắng dài đến thắt lưng của chàng trai xõa ra, lưng bị người ta đè mạnh vào tường, hai tay vẫn bị tơ rối lạnh lẽo trói chặt, mặc người xử lý.
Ác ma tóc đen miết quai hàm của chàng trai xinh đẹp khiến cậu phải ngẩng đầu lên, thừa dịp Ảo thuật gia vẫn chưa kịp tỉnh táo sau làn sương mù vì dịch chuyển trong bóng tối, môi lưỡi lạnh lẽo cạy mở hàm răng người kia như con rắn linh hoạt, tùy ý đánh chiếm thành trì trong làn môi mỏng của người kia, thưởng thức thái độ chịu đựng hiếm có của đối phương giờ phút này.
Tiếc rằng chỉ kéo dài một giây ngắn ngủi.
Sau một giây, đôi con ngươi màu hồng nhạt cuối cùng cũng chuyển từ mơ màng sang sắc bén.
Bất ngờ bị nhiệt độ lạnh như vậy xâm chiếm khoang miệng, Tông Cửu lạnh đến mức cau chặt mày, cong gối lên đá vào người kia muốn kết thúc nụ hôn khó hiểu này.
Ác ma tóc đen luôn mở to mắt nhìn chằm chằm vào cậu như đoán được từ trước, những ngón tay mang găng trắng vừa giơ lên, vô số sợi tơ rối bay ra từ khoảng không đã trói chặt Ảo thuật gia ngay tại chỗ.
Tay còn lại sờ vào vòng eo mà ban nãy chính hắn đánh giá là “quá nhỏ”, ghì người kia vào lồng ngực mình.
Ảo thuật gia chỉ được phép đắm chìm trong vòng tay của Ác ma, ngoài ra không có lựa chọn khác.
Tông Cửu nheo mắt, lạnh lùng đối mặt với đôi con ngươi đầy dục vọng tối nghĩa của người kia.
Không một dấu hiệu báo trước, cậu cắn mạnh!
Mùi gỉ sắt nồng nặc tràn trong miệng, lấp đầy nụ hôn băng giá.
Cú cắn của Tông Cửu không chút nương tay, hàm răng nanh sắc nhọn cắn rách đầu lưỡi không mời mà tới.
Từng tia máu đỏ tươi rỉ ra từ khóe miệng của người đàn ông, nhỏ xuống cổ tay không có găng tay của Ảo thuật gia.
Thì ra máu của Ác ma cũng lạnh như nhiệt độ cơ thể của hắn.
Trong thoáng chốc, Tông Cửu đột nhiên có một ý nghĩ không đúng lúc như vậy.
Sau khi chảy máu, Ác ma chẳng những không ngừng mà như bị kích thích vì mùi máu tươi, con ngươi vàng sẫm nổi lên ngọn lửa hừng hực phá vỡ cảnh giới của kẻ điên như con thú dữ được thả ra khỏi lồng giam.
Tay hắn trượt từ hàm dưới của chàng trai tóc trắng đến phần gáy, vuốt ve động mạch cổ mỏng manh, ấn chặt người vào tường, không cho người kia có bất cứ động tác chạy trốn nào, càng xâm nhập thẳng vào và hôn sâu hơn nữa.
Nụ hôn của No.1 hoàn toàn không có kỹ thuật gì, động tác thô lỗ đến mức khiến