“Hôn phu của tôi”
…
Sau khi buổi đánh giá xếp hạng trong studio kết thúc, các thực tập sinh ai đến nhà ăn thì đến, ở lại tám thì ở.
Tông Cửu về ký túc xá của mình.
Vì cấp bậc không thay đổi nên ký túc xá vẫn giữ nguyên, rất thuận tiện.
Lần này đã khác trước, không có thực tập sinh cấp C nào ngu ngốc tìm cậu gây chuyện.
Những người cùng tầng cấp C nhìn ảo thuật gia tóc trắng nhận được đánh giá S và F trong hai vòng xếp hạng chậm rãi đi xa, chẳng ai dám làm phiền.
Tông Cửu về ký túc xá nhưng không làm gì, tắm nước nóng xong nằm lên giường ngủ thiếp đi.
Một đêm ngon giấc.
Đợi đến khi ngủ dậy, thậm chí Tông Cửu có cảm giác như đã cách mấy đời, không thể phân biệt được mình đang ở đâu.
Cậu vô thức gập các ngón tay lại, đến lúc cảm xúc trên hai tay rõ ràng mới dần tỉnh táo hẳn.
Đúng, đây là xuyên sách.
Nếu ở hiện thực, sao cậu có thể sở hữu một đôi tay hoàn hảo không chút tổn thương.
Tông Cửu ngửa đầu nằm một lúc lâu, cười khẽ rồi chậm rãi nhổm dậy khỏi giường.
Đứng dậy xem giờ mới biết, vậy mà cậu ngủ gần mười tiếng.
Mười tiếng…?
Tông Cửu nhíu mày.
Bình thường buồn ngủ, cậu chỉ ngủ nhiều nhất bảy tiếng.
Càng khỏi nói những lúc cần đảm bảo thời gian, liên tục đi diễn khắp thế giới, một giấc của cậu chỉ tầm ba giờ.
Sau một hồi lặng người, Tông Cửu vô thức sờ lên đầu, sợ có sợi tơ nào xuất hiện trên đó.
Nhưng ở đó trống trơn, chẳng có gì cả.
Lạ thật, sao lần này lại buồn ngủ vậy nhỉ.
Chàng trai tóc trắng lắc đầu xuống giường, với lấy cuốn sách đặt gần đó.
Trên bìa sách màu xanh lá đậm ghi vài chữ lớn: “Quy tắc trò chơi Quốc vương và những điều cần chú ý”.
Tông Cửu khá hứng thú với trò chơi Quốc vương mà hôm qua hệ thống chủ đã nói, cậu giở trang đầu tiên ra.
So với Las Vegas đầy tàn khốc lần trước, trò chơi Quốc vương đỡ tàn nhẫn hơn xíu.
Nhưng cũng chỉ là “hơi” mà thôi.
Quy tắc của trò chơi Quốc vương là mười người cùng tham gia, sử dụng một xấp bài cùng loại bắt đầu chia theo thứ tự, ai rút trúng Joker sẽ là Quốc vương.
Quốc vương không biết bài trong tay những người khác, cũng không biết các quân bài ẩn của chính mình, chỉ có thể chọn ngẫu nhiên hai người từ số bài đang chơi để hoàn thành một việc bất kỳ.
Mà người được chọn nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của Quốc vương vô điều kiện, nếu không sẽ bị phạt.
Đây vốn là trò chơi được dùng để thúc đẩy tình cảm giữa bạn bè hoặc bạn học với nhau, giờ lại bị đưa vào cuộc thi thực tập sinh kinh dị, đương nhiên hệ thống chủ sẽ sửa vài quy tắc.
Để tránh thực tập sinh giết nhau hay đưa ra yêu cầu lợi dụng vô lý, mệnh lệnh phải đưa ra từ hệ thống chủ, quyền lực của Quốc vương được quy định chỉ có thể tùy ý chọn người buộc họ phục tùng mệnh lệnh.
Nhưng dù thế, trò chơi này vẫn khá thú vị, ít nhất nó rất ổn để loại bỏ đối thủ cạnh tranh.
Quan trọng nhất là xác suất rút Joker là 10%, chỉ cần trở thành Quốc vương sẽ có thể nhận được phần thưởng một nghìn điểm sinh tồn, thậm chí còn được rút hộp mù lấy đạo cụ.
Ngoài ra còn có phần thưởng hậu hĩnh sau khi hoàn thành mệnh lệnh, đây rõ ràng là sự cám dỗ khổng lồ với người mới.
Trò chơi sẽ được tổ chức trên tầng cao nhất của ký túc xá thực tập sinh.
Để tăng bầu không khí, hệ thống chủ đặc biệt mở một quán bar ngoài trời với view cực chất trên tầng cao nhất, nghe nói còn có đài ngắm cảnh và bể bơi vô cực.
Cũng giống sòng bạc Las Vegas, hoạt động đặc biệt không buộc thực tập sinh tham gia.
Thực tập sinh muốn tham gia thì tham gia, không muốn có thể ngủ bảy ngày trong ký túc xá.
Đặc biệt, mười ba chữ lớn được đánh dấu bằng bút đỏ ở dưới cùng của trang cuối trong cuốn quy tắc.
… Hệ thống chia bài, cấm gian lận dưới bất cứ hình thức nào.
Sau khi Tông Cửu thấy dòng này, dứt khoát ném sách đi.
Cậu nghi ngờ quy tắc này đặc biệt đặt ra cho mình, giống kiểu treo biển “Cấm ảo thuật gia và chó vào” ngoài sòng bạc Las Vegas trong thế giới thực.
Không được gian lận thì chán òm, chơi sao nổi.
Tông Cửu là ảo thuật gia kiếm trăm triệu chip mỗi phút, bị nuôi kén ăn, chả hứng thú với loại trò chơi cưỡng chế chấp hành chỉ dựa vào may mắn, cấm giở trò vặt.
Vả lại tạm thời cậu chưa thiếu điểm sinh tồn, đạo cụ cũng đầy nhóc, méo cần tham làm chi.
Tông Cửu nghĩ xong vứt cuốn sách đi, bắt đầu chơi bộ bài của mình.
Mặc dù cậu tiêu gần hết số chip, nhưng lại kiếm được hơn mười nghìn điểm sinh tồn trong phó bản sơn thôn, vừa hay có thể cường hóa một bộ bài có tác dụng tấn công đặc biệt với sinh vật siêu nhiên.
Cũng không phải đạo cụ đặc biệt, mà là dùng đạo cụ hiện có để cường hóa, tương đương với việc tự tạo cho mình một món đạo cụ đặc biệt, số điểm sinh tồn cần để làm cách này rất chát.
Hơn mười nghìn điểm sinh tồn trong tay, Tông Cửu đành miễn cưỡng cường hóa một bộ, chẳng qua một bộ cũng đủ rồi.
Bài ảo thuật gia thường dùng là Bicycle Rider Back của Mỹ.
Bài của thương hiệu này cho cảm giác rất tốt, nhẹ mà tiện, cũng là nhãn hiệu mà các nhà ảo thuật ưa xài nhất, xòe bài mượt số zách.
Dù lấy được đạo cụ đặc biệt liên quan đến bài poker trong các phó bản khác, nếu không phải nhãn hiệu này, chưa chắc Tông Cửu đã dùng thuận tay.
Tóm lại nó là đạo cụ tiêu hao, đủ dùng là được.
Tông Cửu cũng chịu chơi, để hệ thống chủ cường hóa từng lá mãi đến tận tối.
Mặc dù chẳng cần ăn, nhưng đồng hồ sinh học đã hình thành vẫn không thay đổi, một ngày không ăn cứ thấy hoảng kiểu gì.
Làm đến tối, Tông Cửu cất mớ bài, đang tính thay đồ dạo nhà ăn xem có gì ngon không, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.
Giờ này có người gõ cửa, chẳng lẽ đến trả thù?
Tông Cửu vò tóc, nắm một lá poker trong tay ra mở cửa.
Đứng ngoài cửa là một thực tập sinh cấp B có nước da tái nhợt, nhìn rất lạ.
Ai tinh liếc cái sẽ biết đặc điểm này thuốc về nửa Ma cà rồng, ít nhất Tông Cửu nhận ra ngay.
“Chào ảo thuật gia.”
Người kia chào cậu trước, vẻ mặt thành khẩn.
Thái độ tốt vậy, chắc không đến trả thù.
Tông Cửu hơi gật đầu, “Có chuyện gì?”
Họ không tránh đi hay nói chuyện riêng với nhau, nên rất nhiều thực tập sinh cấp C đang đi trong hành lang đã thấy cảnh này.
Bọn họ xì xào.
“Ê nhìn kìa, đây là người Dạ tộc mà? Tìm ảo thuật gia chi vậy?”
“Đúng, đặc điểm ngoại hình của người Dạ tộc rất rõ, da trắng tóc thẫm, nhìn thoáng qua là nhận ra.”
“Ảo thuật gia liên quan tới Dạ tộc từ bao giờ thế… Không phải cậu ta là người được big boss nhắm trúng à? Chẳng lẽ Dạ tộc muốn cướp người với ngài ấy?”
Thực tập sinh cấp C trong mắt người mới rất giỏi giang, nhưng lại là hạng bét trong nhóm Người sống sót lâu năm, chứ không cũng chẳng đến nỗi cấp C.
Thực