Mạc tổng rời khỏi nhà...!để lại Tiêu Tuyết ngồi mất hồn trên ghế.Vừa lên xe, Hàm Quang đã ngoái cổ xuống nói:"Phía bên Jam đang chính thức hạ màn đó.
Giờ bọn chúng đang tới bến tàu.
Tối nay sẽ tổ chức Casino ở đó nghe nói rất nhiều nhà cổ đông sẽ tham gia"Mạc Lăng cau mày "Hắn nghĩ vài chiêu trò đó mà động nổi vào mảnh đất của ta à?"Hàm Quang nghe thế quả thực rất đắc ý, đúng là con người Mạc tổng chưa bao giờ để ai hơn mình cái gì.
Anh gạt số "Vậy tới bến tàu chứ?"- "Còn phải hỏi" - Mạc Lăng nói xong sau đó khoanh tay lại anh ngả về phía sau.Hàm Quang nhấn ga, chiếc xe lao về phía trước.
Đối với Mạc tổng chỉ có hai suy nghĩ một là phải "Đến trước" hai là phải "Đúng lúc" cho nên nếu đỡ lỡ cả hai trường hợp thì anh không xứng làm cánh tay đắc lực cho Mạc Lăng.Chiếc xe đã gặp mặt con tàu chỉ sau nửa tiếng.
Các vị khách đã bắt đầu có mặt đầy đủ để chuẩn bị lên tàu tham gia vào Casino tối nay.
Toàn những vị tỷ phú có tiếng, đều rất háo hức.
Mạc Lăng vẫn tỏ ra rất bình thường anh tiến vào.Phía bên ngoài đã rất nhiều cận vệ thì vào trong cũng rất nhiều.
Mở ra trước mắt mọi người là những chiếc bàn lớn, trên trần chỉ có duy nhất chiếc đèn pha lê lớn tạo cảm giác sang trọng đến lạ.
Tiếng xúc xắc lắc, tiếng hô hào của mọi người.Nhưng nó chả có điểm nào thu hút Mạc tổng cả, anh ngồi từ phía xa theo dõi tất cả, tay cầm ly rượu vang uống.Hàm Quang từ phía sau đi tới sau đó nói nhỏ "Không thấy Jam đâu cả, không biết hắn tính làm gì"Mạc Lăng cười khểnh: "Trò của hắn cũ lắm rồi"- "Lẽ nào cậu biết à?"Mạc Lăng đặt ly rượu xuống bàn sau đó đứng dậy"Một khi cậu đã lên tàu cậu sẽ chơi và khi cậu hết tiền cậu lại cần người rót vốn hoặc cậu sẽ bị đá khỏi tàu"Hàm Quang đã hiểu ra "Hắn định ép các cổ đông vào thế phải vay nợ à?"Mạc Lăng không nói gì, Hàm Quang chấp hai tay vào nhau "Nếu ép họ thì chỉ có duy nhất một việc thôi"-"Gian lận"- Cả hai đồng thanh nói.Hàm Quang mỉm cười sau đó chỉnh lại cặp kính"Trò Mèo sao định lại Hổ kế"- "Chơi thắng hết tiền mèo sẽ bò khỏi ổ" Mạc Lăng nói.Anh ngồi xuống bàn sau đó chống hai tay lên cằm"Tôi chơi"Hàm Quang cười cười sau đó đi tới người nhân viên phát bài "Để tôi chia ván này cho"Người nhân viên có vẻ lúng túng."Mạc tổng" Từ phía xa một người đàn ông cao lớn nói.
Mạc Lăng quay người lại nhìn.Người đàn ông thân hình cao lớn, mái tóc vàng xoăn, đôi mắt xanh và cặp mũi cao mang chuẩn nét Châu Âu.Hàm Quang vội đi tới "Không phải ngài Jam sao? Tôi không biết ông lại ở đây đấy"Jam cười lớn "Đây là tàu của tôi mà"Mạc tổng tỏ vẻ đắc trí - Anh chưa kịp ra tay mà ông ta lại tự tìm đến rồi."Thì ra là người quen à?"Jam bước tới đưa tay về phía trước tỏ ý muốn bắt tay "Mạc tổng, xin thứ lỗi vì bây giờ mới có thể ra đón tiếp"Mạc Lăng không phản ứng gì anh chỉ nói "Tôi không để bụng đâu"Jam hơi cau mày.
Thằng nhóc này miệng còn hôi sữa mà dám lên mặt như vậy, ông nắm bàn tay rồi rụt về : "Nếu vậy thì hôm nay tôi phải tiếp đãi cậu tử tế rồi"-"Không cần đâu, tôi về đây"- Mạc tổng đứng dậy.Trước khi ra về anh còn nói: "À mảnh đất ở Canada không thể dùng tiền bẩn để mua được đâu"Hai bàn tay Jam nắm chặt lại.Mạc Lăng và Hàm Quang vừa ra khỏi cửa."Giết" - Jam nói.
Ánh mắt đầy căm phẫn.Lũ cận vệ nghe thấy như thế bèn gật đầu ngay.Mạc tổng vừa đặt chân xuống bến tàu thì đã có một đám người áo đen hồng hộc lao tới vây quanh hai người.Hàm Quang cười "Con mèo này không kiên nhẫn lắm"Lũ người rút ra một thanh kiếm lớn.Hàm Quang có vẻ hứng thú, anh tháo cặp kính ra sau đó cởi áo vest."Kiếm thôi à? Ăn thua gì."Câu nói vừa dứt thì anh cũng giơ chân đá ngay tên đầu tiên.
Hắn ngã nhào ra, bọn đằng sau thấy thế lao hết lên.
Mạc Lăng sau mày, anh giơ chân đá ngay vào bụng tên đầu tiên, hắn vừa ngã xuống thì lưỡi kiếm chém vụt xuống, anh né ngay rồi đấm vào mặt hắn.Vụt...!lưỡi kiếm lại lướt qua, Mạc Lăng ngửa ra sau rồi đá ngay.Hàm Quang đã lấy được kiếm của một tên sau, đúng lúc này một tên khác chém xuống....Lưỡi kiếm của hắn bị lưỡi kiếm của Mạc tổng chặn lại.Hàm Quang đá vào bụng hắn.
Ngay lúc này...Bùm.Mạc tổng ngã xuống.Hàm Quang mặt mũi tái nhợt đi vì sợ "Mạc Lăng!"Từ xa một tên ở đâu xuất hiện dùng súng bắt vào bả vai của Mạc tổng.Mạc Lăng ngã xuống nhưng vẫn chống tay, anh cau mày "Khốn khiếp"Hắn định bắn tiếp nhưng không thể vì lưỡi kiếm của Hàm Quang đã nhanh hơn hắn, chỉ một nhát mà anh đã khiến bàn tay của hắn