Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

Người này rất lợi hại phải không?"


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở Hàng Thành chỉ có Triệu gia có tư cách xây sơn trang coi như phủ đệ, hào môn khác không đủ tư cách.  

Trong phòng khách, ba anh em Triệu gia đang nói chuyện phiếm.  

Mặc dù Triệu gia là hào môn đỉnh cao, nhưng tình cảm của ba anh em cũng không tệ lắm.  

"Quan Nam, học ở đại học Kim Thành được không? Tìm mấy cô bạn gái?" Cậu hai Triệu gia - Triệu Quan Sơn cười hỏi.  

Sắc mặt Triệu Quan Nam hơi âm trầm, "Em không tìm bạn gái."  

Anh cả của Triệu Quan Nam - Triệu Quan Vân có chút hiếu kỳ, "Quan Nam, lần trước lúc gọi cho em, không phải em nói thích một cô gái sao?"  

"Cô gái kia tên là gì... Lâm... Lâm Mộng Kỳ, nghe nói còn là hoa khôi trường học các em đúng không?"  

Nhắc đến Lâm Mộng Kỳ, sắc mặt Triệu Quan Nam càng khó coi hơn: "Anh cả, em không muốn nhắc đến cô ấy."  

Hai anh em lập tức Triệu gia nhìn ra Triệu Quan Nam có tâm sự.  

"Em trai, làm sao vậy, nói cho các anh nghe."  

"Đúng rồi, kể tụi anh nghe xem, chẳng lẽ con cháu Triệu gia chúng ta lại bị đàn bà khi dễ?"  

Triệu Quan Nam kể lại chuyện lúc nãy ở trạm tàu cho hai người nghe.  

Đôi
mắt Triệu Quan Sơn lấp lóe, "Biết người kia tên là gì không?"  

Triệu Quan Nam gật gật đầu: "Hắn nói, hắn tên là Tô Trường Phong!"  

Nghĩ đến Tô Trường Phong làm mình mất mặt, anh ta vẫn khó giữ bình tĩnh, tràn đầy hận thù.  

Tô Trường Phong?  

Triệu Quan Vân và Triệu Quan Sơn đều sững sờ.  

Đáy mắt họ đều b ắn ra tia sắc lạnh!  

Khi chuyện lúc trước xảy ra, Triệu Quan Nam còn đang đi học, cho nên anh ta không biết. Nhưng những người khác của Triệu gia đều biết đến.  

"Thằng ba, em xác định đối phương tên là Tô Trường Phong?" Triệu Quan Vân trầm giọng mà nói.  

Triệu Quan Nam gật gật đầu: "Xác định, không sai. Anh cả, anh biết hắn à? Người này rất lợi hại phải không?"  

Triệu Quan Vân cười, nụ cười rất khinh thường.  

"Anh biết hắn. Nhưng hắn không chỉ không lợi hại, ngược lại là thứ rác rưởi! Lúc trước hắn bị anh hù chạy trốn trong đêm, vừa đi đã là sáu năm. Không ngờ sáu năm sau hắn còn dám trở về."  


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện