Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

Không có tư cách gặp anh ta."


trước sau

Nhà ăn Phúc Ký.  

Lâm Mộng Kỳ vừa ăn điểm tâm ngọt, vừa nghiêng đầu nhìn Tô Trường Phong trầm mặc không nói gì ở đối diện.  

Lúc này Tô Trường Phong đang nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.  

Cô không khỏi có chút tức giận, cô đường đường là hoa khôi đứng đầu của đại học Kim Thành, chẳng lẽ không có chút hấp dẫn nào với hắn hay sao? Cái này không khoa học!  

"Anh rể, anh quay mặt qua đi." Lâm Mộng Kỳ bĩu môi, không vui nói: "Em xấu đến mức làm anh không muốn nhìn em à."  

Tô Trường Phong cười: "Anh đang suy nghĩ một chuyện, ai nói em xấu."  

Lâm Mộng Kỳ nghiêng đầu, nở nụ cười xinh đẹp: "Vậy anh thừa nhận người ta xinh đẹp đúng không?"  

Nụ cười này thật rung động lòng người. Nếu là người đàn ông bình thường thì thật sự chịu không nổi.  

Tô Trường Phong bất đắc dĩ nói: "Rốt cuộc em muốn nói cái gì?"  

Lâm Mộng Kỳ yêu kiều hừ một tiếng: "Anh làm gì dữ vậy? Người ta không thể hỏi một chút sao? Đáng ghét."  

Sau khi dừng lại một lát, đôi mắt lấp lóe của Lâm Mộng Kỳ nhìn vào hắn: "Anh rể, vừa rồi dáng vẻ anh ra tay với Triệu Quan Nam rất đẹp trai nha."  

"..." Tô Trường Phong lập tức đen mặt lại.  

"Anh rể, sáu năm nay anh đã đi đâu vậy? Chị em một mình chăm sóc Tô Tô chịu không ít khổ. Em thấy mà đau lòng." Lâm Mộng Kỳ lại nói.  

Sáu năm nay, mặc dù Lâm Mộng Kỳ và Tống Thanh Ca không liên lạc được nhiều, nhưng cô lại luôn chú ý đến mẹ con Tống Thanh Ca, còn gửi tiền cho Tống Thanh Ca mấy lần.  

Nhưng đều bị Tống Thanh
Ca cứng đầu trả lại.  

Tô Trường Phong than nhẹ một tiếng: "Là anh có lỗi với mẹ con họ. Sáu năm nay anh tham gia quân ngũ ở chiến bộ, mang nhiệm vụ nên không thể kịp thời trở về."  

Ánh mắt Lâm Mộng Kỳ sáng lên.  

"Anh rể, anh nhập ngũ ở đâu?"  

"Bắc Cảnh." Tô Trường Phong nói.  

Ánh mắt Lâm Mộng Kỳ càng sáng hơn, thậm chí còn có chút kích động.  

"Bắc Cảnh? Chính là Bắc Cảnh do Thương Long chiến thần trấn giữ sao? Vậy anh có từng gặp được Thương Long chiến thần hay không?"  

Tô Trường Phong nhìn cô, lắc đầu: "Không có, Thương Long chiến thần là đứng đầu Bắc Cảnh, anh chỉ là binh lính bình thường, không có tư cách gặp anh ta."  

Hắn không cố ý lừa cô, chỉ không muốn tùy ý nói cho người khác biết thân phận chân thật của mình. Nếu như có quá nhiều người biết, bị nước thù địch và những thế lực hắc ám kia biết, đây không phải chuyện tốt đối với Bắc Cảnh, Đại Hạ và cả vợ con hắn.  

Nghe Tô Trường Phong nói thế, Lâm Mộng Kỳ có chút thất vọng.  

"Vậy à... Nếu như anh từng gặp Thương Long chiến thần thì tốt rồi, em còn muốn tìm ngài ấy xin chữ ký. Nghe nói anh ấy rất trẻ trung, dáng dấp còn rất đẹp trai, không thua kém minh tinh chút nào." Lâm Mộng Kỳ dùng tay nâng má, mắt đầy hình trái tim. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện