Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong

"Không nên hỏi thì đừng hỏi."


trước sau

Tô Trường Phong nhìn xem cô, mặt hơi nghiêm túc: "Không nên gộp chung những minh tinh kia với Thương Long chiến thần, họ không xứng."  

"Anh lại hung dữ với người ta." Lâm Mộng Kỳ hừ một tiếng, mặt mũi đầy không vui.  

Tô Trường Phong nghiêm mặt nói: "Em không hiểu rõ Thương Long chiến thần, càng không biết về Bắc Cảnh. Bắc Cảnh là vùng đất nghèo nàn, quanh năm bão cát đầy trời, điều kiện rất gian khổ. Tướng sĩ trấn giữ ở nơi đó đều là anh hùng. Em so họ với minh tinh là đang sỉ nhục họ!"  

Nghe Tô Trường Phong giải thích như vậy, Lâm Mộng Kỳ bớt giận không ít.  

"Thật ra ở trường học có rất nhiều người theo đuổi em, nhưng em đều không thích. Em thích nhất là quân nhân, nhất là anh hùng bảo vệ tổ quốc trấn thủ biên cương, chinh chiến sa trường giống như Thương Long chiến thần! Nếu Thương Long chiến thần chịu cưới em thì em nhất định không chút do dự mà gả cho anh ấy."  

Mặt Tô Trường Phong lập tức đen lại, cả ngày con bé này đang suy nghĩ cái gì vậy.  

"Em mau ăn đi, ăn xong thì anh dẫn em đi tìm chị em."  

Sau mười phút, Tô Trường Phong dẫn Lâm Mộng Kỳ rời đi.  

Nửa giờ sau, bọn họ đi vào trung tâm Thịnh Hải Quốc Tế.  

Lâm Mộng Kỳ ngửa đầu nhìn qua văn phòng cao lớn xa hoa trước mắt, tán thưởng: "Oa,
công ty của chị em ở đây à, thật không tệ."  

"Đi thôi, công ty ở lầu hai." Tô Trường Phong nói.  

"Được."  

Sau đó hai người đi về hướng cổng cao ốc.  

Nhưng đúng lúc này, bốn chiếc xe MiniBus đột nhiên đậu lại ở cửa ra vào. Sau đó trong bốn chiếc xe xuất hiện hơn bốn mươi gã đàn ông cao to mặt đen. Bọn họ lập tức chặn ngang cổng.  

Hai bảo vệ của cao ốc bị dọa đến khẽ run rẩy. Nhìn mười mấy gã đàn ông cao to kia là biết không dễ chọc.  

"Tới đây!" Gã đàn ông cầm đầu chỉ vào một bảo vệ mà lạnh lùng quát.  

Tên này phanh ngực áo ra để lộ một cái đầu sói dữ tợn.  

Một bảo vệ cố lấy can đảm mà run rẩy đi tới.  

"Anh trai, xin hỏi có dặn dò gì?"  

Người đàn ông đầu sói nhìn anh ta, "Có phải công ty mậu dịch Trường Ca nằm trong tòa nhà này không?"  

Bảo vệ không dám phủ nhận, vội gật đầu: "Đúng, đúng, công ty mậu dịch Trường Ca ở đây. Xin hỏi các anh là tới..."  

Người đàn ông đầu sói lườm anh ta một cái: "Không nên hỏi thì đừng hỏi."  

"Vâng..."  

"Bọn họ ở lầu mấy?"  

"Hai... Lầu hai."  

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện