Cảnh 4 - 6
Hồi Ức Oánh Tâm, học viện Thịnh Cung.
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Nguyệt Oánh Tâm, Tiêu Lương, Công tử giàu có ở Thịnh Đô.
Đạm Đài Tẫn lớn lên từng ngày, trở thành một thiếu niên tuấn mỹ, thu hút sự chú ý của mọi người.
Tóc của Oánh Tâm cũng từ đen nhánh biến thành hoa râm.
Trong giờ học hôm đó, chỗ ngồi của Tiêu Lẫm trống rỗng.
Sau giờ học, Đạm Đài Tẫn chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời đi, Oánh Tâm tới đón hắn, hai người lại bị Tiêu Lương dẫn người tới ngăn cản.
Đạm Đài Tẫn nhớ tới nụ cười của Tiêu Lẫm khi đối nhân xử thế, cũng nặn ra một khuôn mặt tươi cười.
Đạm Đài Tẫn: 【 Ngũ điện hạ......】
Lời còn chưa dứt, hắn liền rắn chắc trúng một quyền, bị đánh ngã xuống đất, Đạm Đài Tẫn bị đánh cho choáng váng.
Oánh Tâm sợ tới mức co rụt lại.
Đạm Đài Tẫn: 【 Ngũ điện hạ vì sao lại động thủ? 】
Tiêu Lương: (cười lạnh) 【 Vì sao? Bởi vì ngươi cười làm ta ghê tởm! Nói cho ngươi biết, ta nhịn cái tên quái thai là ngươi đã lâu! Hôm nay Tiêu Lẫm bị đưa đến Bất Chiếu Sơn tu hành, ta xem trong cung còn có ai có thể bảo vệ ngươi! Đánh hắn cho ta! 】
Đám tùy tùng của hắn đồng loạt xông lên.
- -----------
Cảnh 4 - 7
Hồi Ức Oánh Tâm, Nơi ở Đạm Đài Tẫn ở Thịnh Cung.
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Nguyệt Oánh Tâm
Đạm Đài Tẫn mặt đầy vết thương, vẻ mặt đờ đãn, Oánh Tâm đang bôi thuốc cho hắn.
Oánh Tâm: 【 Điện hạ nếu cảm thấy đau thì nói cho ta biết.
】
Đạm Đài Tẫn: 【Không đau, chỉ là cảm thấy có chút buồn cười.
】
Oánh Tâm: 【Buồn cười? 】
Đạm Đài Tẫn: 【 Ừ, ta vốn cho rằng, bọn họ mấy năm nay không tìm ta gây phiền toái, là bởi vì ta làm tất cả mọi chuyện theo cách của Tiêu Lẫm, đã học được những điều "tầm thường" mà Lan An cô cô nói trước khi đi, cuối cùng cũng không khiến người ta chán ghét mình, lại không biết...!Thì ra bọn họ chỉ kiêng kị Tiêu Lẫm mà thôi.
】
( tội Tẫn của tui quá trời)
Oánh Tâm: (thở dài) 【Lúc này mới qua vài năm an toàn, sau này Lục điện hạ không ở trong cung, ngài phải cẩn thận một chút.
】
- -----------
Cảnh 4 - 8
Hồi Ức Oánh Tâm.
Biệt phủ Tiêu Lẫm.
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Tiêu Lẫm, Diệp Băng Thường, Nguyệt Oánh Tâm, khách mời họ hàng.
Xuân thu biến hóa, trong hồi ức của Oánh Tâm, Lê Tô Tô đi tới phủ đệ của Tiêu Lẫm.
Trong phủ đang tổ chức yến hội đón gió tẩy trần cho Tiêu Lẫm, hắn đã trưởng thành lịch sự, phong thái nhẹ nhàng.
Trong bữa tiệc ăn uống linh đình, mà Đạm Đài Tẫn vẫn ngồi ở trong góc, Oánh Tâm ở bên cạnh hắn hầu hạ.
Tân khách: 【 Chúc mừng Lục điện hạ học thành tài trở về, chuyển về biệt phủ mới, song hỷ lâm môn a! 】
Tiêu Lẫm: 【 Đa tạ! 】
Tiêu Lẫm đi về phía Đạm Đài Tẫn.
Tiêu Lẫm: 【 Đạm Đài điện hạ, ba năm không gặp, đa tạ ngươi hôm nay có thể đến.
】
Đạm Đài Tẫn: 【 Chúc mừng điện hạ.】
Hai người uống rượu.
Tiêu Lẫm cười đặt ly rượu xuống, ngoái đầu nhìn lại, đột nhiên tầm mắt ngưng trệ, sững sờ tại chỗ.
Lê Tô Tô theo tầm mắt của hắn nhìn lại, phát hiện người khiến hắn thất thố như thế chính là Diệp Băng Thường.
Diệp Băng Thường cùng rất nhiều nữ quyến nói chuyện, nhã nhặn lịch sự ôn nhu, tự nhiên hào phóng, giống như hoa sen trắng từ trong nước nở hoa.
Đạm Đài Tẫn cũng chú ý tới một màn này.
Đạm Đài Tẫn: 【 Vị tiểu thư kia là......】
Tiêu Lẫm: 【 Là thiên kim của Trụ quốc Diệp tướng quân.
】
Tiêu Lẫm ẩn mắt đưa tình nhìn về phía