Ngoài ra, lão thần còn tìm thấy ở đó một lọ thuốc rỗng, qua kiểm tra lọ thuốc này có lẽ chính là lọ đã gây ra biến dạng cho khuôn mặt của người đó.
- Vậy...!ông có thấy trên lưng người đó có hình xăm nào hay không?
Nghe Ẩn Thương hỏi, ông ta vuốt râu nhớ lại xem.
- Hình xăm ư? Nếu là hình xăm lớn thì phần da vẫn chưa tới mức bị hoại tử hết nên nếu có chắc chắn thần sẽ nhận ra, còn nếu chỉ là hình xăm nhỏ thì rất có thể nó đã biến mất theo theo phần da bị hỏng rồi.
Chuyện này cũng rất khó nói, chung quy thần vẫn không phát hiện được hình xăm nào.
- Ta đã hiểu rồi!
- Vậy lão thần xin cáo lui trước.
Quan pháp y đã lui ra, Tử Phàm đứng bên cạnh nghe từ nãy giờ trong đầu hiện ra rất nhiều nghi vấn.
- Vương gia, có người cố ý hạ độc vương phi từ trước sao?
- Ngươi cho người tìm muội muội của của Song Võ đến đây rồi ngươi sẽ hiểu.
Tử Phàm lại thêm phần khó hiểu.
" Song Văn sao lại có liên quan trong chuyện này? Hôm nay vương gia làm gì mình cũng thật không hiểu nổi, vương phi mất rồi vương gia lại ung dung như vậy sao?"
Tử Phàm nghe theo Ẩn Thương đi tìm Song Văn nhưng không một ai thấy cô ấy cả ngày hôm nay, Tử Phàm quay lại báo cáo.
- Ngươi không thể tìm thấy Song Văn bởi vì người tự vẫn chính là cô ta.
Lúc này Ẩn Thương mới khẳng định nói ra, Tử Phàm cũng tỏ ra rất bất ngờ.
- Ngươi còn nhớ khi Song Văn đến cáo trạng Hạ Vân bị ta phạt đánh chứ? Mấy vết thương đó chính là bằng chứng.
Việc tự vẫn hủy đi dung mạo để đánh lừa ta nghĩ rằng Lạc Dao thật sự đã chết.
- Vậy, không lẽ vì bản thân mà vương phi đã ra tay với Song Văn? Thần không nghĩ vương phi là loại người như vậy.
- Phải, Lạc Dao không phải là loại người như vậy, nếu nàng ấy biết Song Văn vì mình mà thành ra thế này nàng ấy sẽ rất đau khổ.
" Với tính cách của nàng ấy, nếu biết chuyện không sớm thì muộn cũng sẽ tìm ta báo thù.
Sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ?"
- Vậy...!bây giờ phải xử lý thế nào thưa vương gia.
- Ngươi hãy đưa Song Văn đi an