Trong số y phục mà cô ta mang ra có vài bộ y phục của cung nữ.
Lạc Dao đưa cung nữ đó vào một góc khuất trong hoa viên.
Khi dùng ngân châm ấn vào huyệt này có lẽ cô ta sẽ bất tỉnh ít nhất một ngày.
Lạc Dao mang số y phục đó tới một nơi kín đáo, nàng thay ra một bộ y phục cung nữ, chỉnh trang lại tóc tai, rồi mang số y phục còn lại đi tới cung ở của Hạ Hành.
Quả nhiên lính gác không hề nghi ngờ gì, Lạc Dao đã thành công đột nhập.
Trong lúc không có ai nàng đã vào phòng của ông ta với ý muốn có thể tìm ra manh mối nào đó như mật thư chẳng hạn.
Nàng lục tìm khắp nơi trên giường hay trên bàn, cả trong đống sổ sách cũng không phát hiện ra.
Bất ngờ Hạ Hành trở lại, bây giờ nàng không cách nào trốn ra ngoài được, nàng đành trốn sau bức bình phong đặt gần chiếc bàn.
Hạ Hành lại tới chiếc bàn đó ngồi.
Với khoảng cách gần như vậy, Lạc Dao rất cẳng thẳng vì nếu lỡ gây ra một tiếng động nhỏ cũng có thể bị phát hiện.
Ông ta ngồi đó khá lâu và không hề rời đi, qua khe hở nhỏ của bức bình phong, nàng có thể thấy ông ta đang viết gì đó.
Đêm đã khuya nhưng ông ta vẫn ngồi đó, một lúc sau có người từ ngoài cửa bước vào.
- Đến rồi à, không ai phát hiện chứ?
- Ngài yên tâm, ta rất cảnh giác.
- Tướng quân vất vả rồi mời ngồi.
Lạc Dao nhìn thấy tên vừa mới bước vào, lại thấy rất quen mắt.
" Người đó chẳng phải là tên thái giám đi theo sau Nữ vương và công chúa trong cung yến sao? Sao hắn lại tới đây? Hạ Hành gọi hắn là tướng quân? "
- Ta gọi tướng quân tới đây là để bàn kĩ lưỡng hơn về kế hoạch lần này, ta không muốn có bất cứ sơ xuất nào.
- Vì Thụy quốc, vì nữ vương ta rất sẵn lòng.
Còn nhớ hai năm trước....
Vào hai năm trước vì công chúa Thụy quốc quá yêu thích Ẩn Thương đến nỗi không ăn không ngủ, Ẩn Thương lại thẳng thừng từ chối hòa thân khiến công chúa vô cùng buồn bã vô cùng.
Trong thâm tâm, nữ vương cũng không muốn gả công chúa đi, chỉ muốn công chúa mãi mãi bên mình, nữ vương lúc đó