Ông ta nói lại chuyện nhìn thấy Hồ Nhi ở Hoàng triều, bằng thế lực của mình, mẫu thân của bà đã tìm thấy bà, còn điều tra cả gia đình của bà.
Biết không thể đối đầu với gia tộc, như vậy sẽ nguy hại cho hai cha con, bà nguyện tự trở về để đổi lấy sự an toàn cho họ.
Trước khi đi, Hồ Nhi đã để lại một bức thư từ biệt cho Lạc Lâm, vì không muốn ông ấy nhớ nhung mình nên bà đã nói dối là có người mình thương và muốn quay lại với người đó ở quê nhà.
Lạc Lâm thất vọng đã đập phá một trận rất lớn nên từ đó không một ai dám nói về Hồ Nhi trước mặt ông ấy nữa, cái tên này cũng đã dần bị quên lãng.
Hồ Nhi cũng ôm ấp hi vọng một ngày nào đó sẽ gặp lại con gái của mình, sợ không nhận ra con Hồ Nhi đã cho Lạc Dao uống nước hoa quả có pha thuốc làm giảm đau đớn, sau đó bà nói dối là vẽ thật ra là bà đã xăm lên lưng Lạc Dao một tấm bản đồ mà chỉ có người trong gia tộc của bà mới biết, còn xăm thêm cả kí hiệu hoa nguyệt để nó không lẫn vào đâu được.
Khi trở lại Thụy quốc, bà vẫn bị mẫu thân ép hôn nhưng bà tuyệt thực phản đối, mẫu thân bà lúc đó, đã nói dối Lạc Dao đã chết vì tái phát bệnh tim, Lạc Dao vốn sinh non nên bị bệnh tim điều này bà biết rõ hơn ai hết, bà tin đó là thật nên rơi vào khủng hoảng, không chịu được đả kích nên bà ngất đi ngay sau đó.
Khi tỉnh lại thì bà đã trong phòng tân hôn cùng Đế vương, mất hết hy vọng nên bà không còn phản kháng nữa, từ đó bà xống như một cái xác không hồn, bà sinh cho đế vương hai người con trai, đến khi biết tin mình đang mang trong mình một bé gái thì bà như được hồi sinh.
Sau khi sinh đứa bé ra, bà nhất quyết lấy tên Lạc Dao áp vào tên đứa con của Đế vương, còn áp đặt cả ngày sinh